Chương 50: Cửu tinh

Dịch giả: Đình Phong

Có câu sơn trung vô giáp tử, hàn tẫn bất tri niên. (1)

Mặc dù Tô Trường An không ở trong núi nhưng hắn cũng trong nội viện.

Hắn mỗi ngày buổi sáng luyện đao, buổi chiều tập kiếm, đến buổi tối lại luyện thổ nạp chi pháp, tu hành linh khí.

Thời gian thấm thoát, xuân đi thu đến, đã sang thang chín.

Năm sáu tháng này nhìn như bình thản nhưng thực sự đặc sắc.

Sau khi cùng Sở Tích Phong nói chuyện, hắn rốt cuộc cũng yên tâm những xao động của bản thân, không giống như trước kia cảm thấy buồn rầu bởi vì mỗi ngày luyện đao lại kéo dài thật lâu mà không học được một chiêu nửa thức của Sở Tích Phong.

Hắn bắt đầu tỉ mỉ thưởng thức đao pháp của Sở Tích Phong, đương nhiên dùng mắt của hắn không thể xem được những thứ cao sâu. Chỉ là cảm thấy mỗi một chiêu của Sở Tích Phong nhìn như bình thản nhưng lúc ra chiêu mang theo một cái Thế.

Đúng vậy, là Thế.

Thế này là lực, lại là tướng.

Thế do ý thành. Ý do tâm sinh.

Thế đến mức tận cùng liền thành Vực, Vực cực thì sinh đạo.

Đạo thành liền sinh Tinh Vẫn!

Nhưng mấy thứ này cũng không phải do Tô Trường An ngộ ra được, đây là Cổ Tiễn Quân nói cho hắn biết.

Hắn biết rõ, phải tìm ra đạo của chính mình, đầu tiên phải có Ý của bản thân, kỳ thật hắn cũng không thiếu thứ gọi là Ý. Mạc Thính Vũ cho hắn bên trong tinh linh đã có Ý như vậy. Ý đây chính là đao ý.

Nhưng đó là Mạc Thính Vũ Ý, không phải của Tô Trường An, hắn muốn đi đạo của chính mình, vậy hắn phải ngộ ra Ý của bản thân.

Quá trình này thật khó khăn.

Rất nhiều võ sinh đến Thái Nhất cảnh rồi đều không thể ngộ ra vật như vậy.

Mặc dù sáu tháng trước Tô Trường An liền một mình chiến bảy vị Cửu Tinh cảnh hảo thủ, bất quá hắn vẫn là Tụ Linh cảnh. Dùng cảnh giới như vậy, muốn ngộ ra cái gọi là Ý tuyệt không phải chuyện dễ.

Nhưng may mắn trong cơ thể hắn có truyền thừa tinh linh của Mạc Thính Vũ cùng Ngô Đồng, lại có cao nhân như Ngọc Hành cùng Sở Tích Phong chỉ điểm. Mấy ngày gần đây, rốt cuộc hắn cũng thăm dò được chút môn đạo.

Một ngày đêm, hắn ngồi ngay ngắn trên diễn võ trường, gió cuối thu lướt êm qua thổi bay sợi tóc, cũng phất phơ góc áo của hắn.

Hắn mặc quần áo rất phong phanh, tại chút ít hàn ý trong đêm thu cũng không phải là việc sáng suốt lắm. Nhưng quanh thân hắn hiện lên từng đợt ánh sáng màu hồng như có như không.

Đó là Chân Hỏa tinh linh của hắn, mấy tháng qua lúc nhàn hạ hắn cũng đem thời gian nghiên cứu tinh thừa chi linh mà Ngô Đồng lưu lại cho hắn, lục lọi chút ít pháp môn

- ví dụ như dùng Linh Viêm sưởi ấm.

Tô Trường An cũng có khi nghĩ đến nếu là Ngô Đồng biết bản thân cầm truyền thừa của nàng làm loại chuyện này, có hay không từ vạn dặm bên ngoài bay tới đánh mình một trận.

Nhưng bây giờ hắn không có tâm tư đi lo lắng những vấn đề này, bởi vì hắn phát sinh chút ít vấn đề.

Hắn đã tu ra tám mươi miếng tinh linh, bốn miếng Chân Hỏa tinh linh, bốn miếng Đao Ý tinh linh. Tiến một bước là Cửu Tinh cảnh.

Nhưng miếng cuối cùng này lại có trục trặc.

Tình huống trong cơ thể hắn có chút phức tạp.

Không phải chưa từng có người trong cơ thể chứa hai chủng đạo uẩn tinh linh hoàn toàn bất đồng.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!