Chương 26: (Vô Đề)

Kì thi cuối cùng kết thúc, các thí sinh như trút được gánh nặng, đi trong khuôn viên trường đã bắt đầu hẹn thời gian đi hát Karaoke, đi ngoại ô chơi, đánh bi da.

Khi gần đi đến cổng, Trần Niệm đột nhiên nhìn thấy cậu bé cao cao gầy gầy mặc áo sơ mi trắng ấy bên kia đường.

Cô nhanh chóng lao xuống, hoang mang rối loạn đẩy phụ huynh học sinh gặp nhau ra, lao qua dòng xe, đám đông chen chúc chạy đến bên kia, kéo ống tay áo của cậu ta một cái.

Thiếu niên quay đầu lại, không phải là cậu.

Thiếu niên xa lạ liếc nhìn sau lưng cô. Trần Niệm buông tay ra, ngoảnh đầu.

Trịnh Dịch và xe cảnh sát, còn có thêm mấy cảnh sát mặc đồ thường.

Cô đi tới ngồi vào trong xe, đi từ một cái lồng này sang một cái lồng khác.

Cậu ta là ai? Lão Dương hỏi.

Nhận nhầm ạ. Cô thay đổi vẻ mặt, lạnh lùng và yên tĩnh.

"Người em vốn biết là ai?"

"Trong lớp, một bạn học ạ."

Giống Bắc Dã sao?

"Mọi người đều giống nhau." Sắc mặt cô lạnh lùng. Ngoài cửa sổ, người mặc đồng phục chi chít không phân biệt rõ được.

Đến Cục, tương đối im lặng.

Từ đầu đến cuối Trần Niệm không chịu cho biết phương thức liên lạc với người nhà, vả lại vô cùng bài xích thầy chủ nhiệm và giáo viên ở trường. Trịnh Dịch không thông báo cho trường, vẫn đi cùng nữ luật sư mời tới lần trước.

Trịnh Dịch hỏi:

"Biết tại sao dẫn em tới không?"

Không biết ạ. Cô lắc đầu, đuôi ngựa sau lưng nhẹ nhàng lướt qua cổ áo.

Lão Dương nhìn Trịnh Dịch, ánh mắt nói cho anh biết đừng tin lời cô gái này, ra hiệu anh hỏi vào chuyện chính.

Trịnh Dịch há miệng, trong đầu thoáng qua hình ảnh trong đoạn video kia, cô là một miếng thịt bị chia cắt. Anh nhắm mắt, cảm giác mệt mỏi tăng bội phần, rất lâu không lên tiếng.

Lão Dương nhìn chòng chọc anh một cái, tiếp lời:

"Chúng tôi phát hiện một đoạn video, trong đó thu toàn bộ quá trình nhóm Ngụy Lai lăng nhục em vào một ngày trước khi Ngụy Lai mất tích, đặc biệt là chuyện xảy ra sau đó."

Trần Niệm không có động tĩnh.

"Có vài người chụp ảnh quay phim ngay tại chỗ, em hẳn phải biết. Nhưng trước đó em nói không nhớ." Lão Dương chất vấn,

"Hỏi em một lần nữa, em thực sự không nhớ nội dung trong video?"

Cô yên lặng nhìn ông, ánh mắt dò xét có thể xuyên thấu người khác, hỏi:

"Chú hi vọng tôi nhớ sao?"

Lão Dương nhất thời im bặt, tiếp đó hỏi:

"Tại sao giấu chúng tôi?"

Cô hỏi ngược lại:

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!