Chương 3: (Vô Đề)

Ta cũng không phải là người yếu đuối, tuy cơ thể có hơi đau nhức, nhưng tình hình hiện tại không cho phép ta yếu đuối, không làm gì cả.

Ta đi một vòng trong nhà, nắm rõ tình trạng trong nhà.

Hai gian nhà, một gian nhà chính, một gian phòng ngủ, một gian bếp.

Trong bếp có một cái nồi sắt, hai cái nồi đất, mấy cái bát sứt, mấy đôi đũa, một con d.a. o chặt thịt đã mẻ lưỡi.

Ta nghĩ từ sáng đến giờ vẫn chưa ăn được miếng cơm nóng nào, liền múc ít lương thực thô nấu một nồi cháo.

"Bà nội, ông nội và phu quân lên núi chưa về, con nấu cháo lương thực thô, bà ăn tạm."

Ta vốn định đợi Thạch Định và ông nội về rồi ăn, bà nội lại lên tiếng: "Con ăn cùng ta, không cần đợi họ."

"Vâng."

Ăn cơm xong, ta sờ chiếc vòng bạc trên cổ tay, thầm nghĩ hay là bán nó đi, đổi ít muối, đường, lương thực về.

Gia sản đã chia rồi, cuộc sống vẫn phải tiếp tục, nghèo khổ một chút không sao nhưng chắc chắn phải no bụng mới có sức làm việc.

"Nương tử của A Định đừng lo lắng, A Định có bản lĩnh, sẽ không để con đói đâu khụ khụ khụ."

Ta im lặng một lát: "Con tin chàng ấy."

Đợi đến quá trưa, Thạch Định và ông nội cả người bẩn thỉu khiêng lợn rừng về, ta lập tức nhoẻn miệng cười.

"Trong nồi có cháo, con đun nước nóng rồi, ông mau đi tắm đi."

Thạch Định cũng cười với ta.

Hắn và ông nội chia nhau ăn hết phần cháo còn lại.

Ăn xong, hắn nói với ta: "Ny Nhi, lát nữa ta xuống núi bán lợn rừng, nhà cần mua gì, nàng cứ nói với ta, ta mua về."

Lương thực, muối, đường, bát, đĩa, mua thêm mấy cái bình gốm...

Một con lợn rừng, không biết có đủ không.

"Ta mua ít trước, chúng ta cứ sống qua ngày đã, còn lại ta sẽ đi mua thêm sau."

Thạch Định khiêng lợn rừng xuống núi.

Có người mang ít dưa chuột, hai quả bí ngô già, một nắm đậu đũa, một thìa muối, một miếng thịt khô đến.

"Cứ gọi ta là Quý Ngưu tẩu là được."

"Đa tạ tẩu."

Ông nội nhìn những thứ đó, suy nghĩ rồi hỏi: "Nương tử của A Định, trù nghệ của con thế nào?"

"Cũng tạm được."

Ông nội xoa tay cười: "Tối nay nấu cơm độn, thịt khô cũng nấu luôn, đậu đũa, bí ngô con tùy ý nấu."

Phung phí như vậy sao?

Một miếng thịt khô to như vậy, phải ăn được mười lần, ít cũng phải tám lần...

4

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!