Chương 1: (Vô Đề)

[FULL] Thời Khắc Tuyệt Đẹp Nhất Nhân Gian

Tác giả: Khai Tân

Edit: Hồng Tụ Thiêm Hương

︵‿︵‿୨♡୧‿︵‿︵

Nhà ta rất nghèo, thợ săn Thạch Định đến nhà cầu hôn.

Hắn nói: "Sau này đảm bảo cho nàng ăn no, tiền kiếm được đều đưa cho nàng."

Ta nhìn con lợn rừng hắn gánh đến có thể đổi thành lương thực thô đủ cho cả nhà ăn một năm.

Rồi gật đầu đồng ý mối hôn sự này.

Sau khi thành thân, chắc chắn sẽ được hắn nâng niu cả đời.

1

Thợ săn Thạch trên núi nhờ bà mối đến nhà ta cầu hôn, cha nương ta do dự không biết có nên đồng ý hay không.

Huynh tẩu ta thì vừa muốn ta gả đi, vừa không muốn ta gả đi.

Gả đi thì nhà bớt một miệng ăn, còn được một khoản tiền sính lễ.

Ta chưa từng gặp người tên Thạch Định muốn làm mai với ta.

Bà mối nói hắn cao to vạm vỡ, khỏe mạnh, có tài săn bắn, gả cho hắn chắc chắn sẽ được ăn no mặc ấm.

Quan trọng nhất là Thạch gia đồng ý cho một con lợn rừng làm sính lễ, lại còn mua vải may cho ta hai bộ quần áo.

Một con lợn rừng đổi thành lương thực thô, ăn kèm với đủ loại dưa muối, rau dại trồng trong vườn và đào trên núi, nấm và hạt dẻ nhặt được, đủ khẩu phần ăn một năm của cả nhà.

Cha nương, huynh tẩu ta lập tức động lòng, tẩu tử gả vào nhà hơn một năm vẫn chưa sinh con, chính là vì ăn không no.

Ta mím môi không nói gì.

Bà mối nhìn cha nương ta rồi lại nói: "Vậy thì đổi ngày khác, để Thạch Định gánh lợn rừng đến, coi như đến đưa sính lễ?"

Cha nhìn ta một cái, nhỏ giọng đáp: "Được."

cẻm ơn đã các tình iu đã đọc truyện, iu tui iu truyện thì hãy bình luận đôi câu và ấn theo dõi nhà tui để đọc thêm nhiều truyện hay nhoaaa ❤️‍🔥❤️‍🔥❤️‍🔥

Về phần ta có đồng ý hay không, chẳng ai quan tâm.

So với những cô nương trong làng động một chút là bị đánh mắng, được như ta đã là tốt lắm rồi.

Cả nhà không no bụng, ta cũng không no bụng. Cả nhà được ăn no, ta cũng được ăn no. Cha nương cũng không động một chút là đánh ta mấy gậy, véo tai ta.

Buổi tối trước khi đi ngủ, nương đến phòng ta và hai muội muội: "Đại Ny, tình hình nhà mình như thế này, cha nương thật sự không còn cách nào khác, chỉ có thể tủi thân con."

Ta rầu rĩ đáp lời, quay lưng lại, lặng lẽ rơi nước mắt.

Cô nương nào chẳng có mộng đẹp, muốn gả cho một phu quân như ý, biết đọc biết viết.

Nhưng cô nương nhà quê như ta, đa số đều gả cho hán tử nhà nông, rồi tiếp tục cuộc sống mặt hướng đất lưng hướng trời.

Ngày Thạch Định gánh lợn rừng đến, cha nương ta nhiệt tình tiếp đón hắn, còn gọi ta rót nước cho hắn.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!