Chương 44: (Vô Đề)

Tp. HCM, 05/10/19

Editor: Xiao He

Lúc này Úy Minh Hải đang ở trên máu nay, ông rút ngắn lịch trình, về trước thời hạn hai tiếng.

Khác với những lần đi công tác trước đây, lần công tác này ông một lòng chỉ muốn quay về.

Trước đây thư kí Trần có nói đùa với ông, có lẽ là do ông làm cha rồi nên khác.

Ông thật sự coi Thời Quang là đứa nhỏ mới sinh, lúc nào cũng muốn ở bên cạnh cô.

Thư kí Trần nhắc nhở: "Ông cứ kè kè bên cạnh cô bé như vậy thì sao cô bé nói chuyện yêu đương được."

Úy Minh Hải khinh thường: "Giờ vẫn còn nhỏ, chưa cần yêu đương đâu."

Thư kí Trần: "... chờ tới khi tốt nghiệp rồi, cái gì cũng sẽ thay đổi, lúc ấy mới thấy rằng trường học tốt biết bao nhiêu." Có thể do đã lớn tuổi, trải qua nhiều việc rồi thế nên ông rút ra được rất nhiều bài học.

Tình cảm tuổi học trò đơn thuần như vậy, trong sáng đến mức chỉ cần một câu dỗ ngon dỗ ngọt liền tưởng chừng như có thể bên nhau đến thiên hoang địa lão.

Mấy ngày trước con gái có gọi điện cho ông, "Ba, con đang thích một bạn trai cùng lớp."

Con gái ông mới chỉ mười sáu tuổi, vừa mới lên lớp 10.

Ông hỏi con: "Cậu ta rất đẹp trai à?"

Con gái: "Đẹp ạ, học cũng giỏi nữa."

Ông nói: "Thích thì theo đuổi đi, không chừng có thể bắt được đấy."

Con gái: "Không đâu, con thích nhưng để trong lòng là được rồi."

Úy Minh Hải nghe xong, nhìn thư ki Trần, "Con gái nói những chuyện này cho ông nghe sao?"

Thư kí Trần gật đầu, "Bởi vì tôi tôn trọng con bé, thế nên chuyện gì con bé cũng tâm sự với tôi, thế nhưng giữa nó về mẹ lại không như vậy, mẹ con bé quản quá nhiều chuyện, làm gì cũng muốn con bé đứng đầu."

Úy Minh Hải lâm vào trầm tư, nghiêng mặt nhìn ra ngoài cửa sổ.

Máy bay xuyên qua những tầng mây, trong ánh mắt ngập tràn sắc trắng xóa.

Ông sẽ điều chỉnh lại bản thân, sẽ không gượng ép con quá nhiều.

Những năm gần đây, ông đối với những đứa cháu đều rất tốt, toàn là dung túng và cưng chiều, bọn họ muốn gì ông đều đồng ý tất.

Ông không đủ kiên nhẫn, càng không có thời gian để ý đến những suy nghĩ trong lòng bọn họ.

Úy Minh Hải quay lại, "Hiện tại chăm sóc một đứa nhỏ còn khó hơn làm kinh doanh."

Thư kí Trần cười: "Đúng vậy, đầu tư và đàm phán không được chỉ cần hẹn lại sẽ tốt, nhưng nếu giáo dục hài tử lệch lạc, tính cách không có giáo dưỡng, giống như một mũi tên đã bắn đi không thể hồi lại."

Một tiếng sau, máy bay đáp xuống.

Bước đến sảnh, Thời Quang đã sớm đứng chờ ở đó.

Chiều cao Úy Minh Hải rất dễ thấy, cô liếc mắt liền thấy ông.

"Ba."

Úy Minh Hải bước đến gần đem cô ôm vào lòng, "Có lạnh không?"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!