Tp. HCM, 09/08/19
Editor: Xiao He
Ông nhiệt tình như vậy nên anh cũng không thể từ chối, Thời Cảnh Nham đành phải nói cho Úy Minh Hải biết vị trí bệnh viện hai người đang ngồi.
Thời Quang nghe được Úy Minh Hải muốn tới thăm cô, trong lòng không khỏi suy nghĩ, cũng không biết Úy Minh Hải đang muốn làm gì.
Cô ra vẻ không quan tâm hỏi "Anh với Úy tổng thân thiết thật."
Thời Cảnh Nham "Cũng được." Chính anh cũng nghĩ không ra, Úy Minh Hải sao có thể nhiệt tình với anh như vậy, thậm chí còn có chút lấy lòng anh.
Đây đã là lần thứ hai Úy Minh Hải gọi điện cho anh. Nếu nói Úy Minh Hải để ý gia thế của Thời gia và Diệp gia phía sau anh cũng không đúng, bởi vì các mối quan hệ của Úy Minh Hải còn cường đại hơn thế nhiều.
Hơn nữa Úy Minh Hải lại là người coi thường sự xu nịnh.
Thời Cảnh Nham giúp Thời Quang nghỉ ngơi, "Khi nào Úy tổng tới anh gọi em."
Thời Quang giả bộ nghe lời "Được ạ." Hai mắt nhắm lại nhưng cũng không ngủ.
Di động Thời Cảnh Nham lại vang lên, lần này là Mẫn Lộ. Mẫn Lộ hẹn anh đi ăn cơm tối, nói đúng ra, không phải Mẫn Lộ hẹn mà là Úy Lam.
Thời Cảnh Nham liền đáp lại hai chữ "Không rảnh."
Mẫn Lộ không tin được anh dám nói vậy "Cậu không chờ tớ nói hết được hay sao, tớ còn chưa nói vì sao Úy Lam hẹn cậu đi ăn đâu."
Thời Cảnh Nham hỏi lại "Ngoài việc sáp nhập vào công ty Thời Vũ thì cô ta còn chuyện khác sao?" mặt khác anh còn nhấn mạnh " Nếu tớ đã quyết định, cũng không có ý định thay đổi."
Mẫn Lộ suy đoán "Úy Lam chắc là đồng ý với điều kiện của cậu, có thể cảm thấy tớ không thể thuyết phục được, cô ta bên đó cũng đợi không nổi, liền nói tớ hẹn cậu."
Nếu hôm nay gặp được, cô cũng định nói ra hướng đi mình chuẩn bị cho tương lai.
Mấy ngày nay cô vẫn luôn suy nghĩ, nên chọn ở lại AIO hay nên về làm tổng giám đốc.
Cô mới nghe được tin chính xác từ Úy Lam, Úy Minh Hải quyết định ở lại nước, tổng công ty của ông hiện tai đã dời về Bắc Kinh, một năm tới hơn nửa thời gian đều sẽ ở tại đây.
Nếu cô về làm tổng giám đốc, nói không chừng nguyên một năm sẽ không thấy được mặt của Úy Minh Hải.
Nhưng nếu ở lại AIO, cô lại chán ghét Úy Lam.
Mẫn Lộ đã thay trang phục, nhìn trong gương, không tồi, nâng kính xe lên, liền khởi động xe "Tớ chuẩn bị tới công ty cậu."
Thời Cảnh Nham "Tớ đang ở bệnh viện."
Mẫn Lộ nhíu màu, còn tưởng rằng mình nghe lầm, "Bệnh viện?"
"Ừ."
"Cậu vô bệnh viện làm gì, bệnh sao?"
Thời Cảnh Nham "Đào Đào phát sốt."
Mẫn Lộ nghe nói tiểu khả ái phát sốt liền nói "Tớ tới bệnh viện."
Thời Cảnh Nham quăng một quả bom "Lát nữa Úy Minh Hải cũng tới."
Điện thoại bỗng im lặng một lát, Mẫn Lộ phản ứng lại, xổ ra một câu chửi bậy "Tớ nói cậu cmn sao không nói sớm một chút?"
Cô nhìn lại quần áo trên người mình, một chút ấn tượng cũng không có. Tắt máy, cô liền chạy vội về nhà.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!