Chương 7: Hương vị rung động

Đứng trước cửa kính phòng bệnh Tiểu Úc thiếu chút nữa không

nhận ra bạn của Ivan, anh ấy gầy tới mức xương gò má cũng nổi lên, hốc mắt lõm

xuống, không thể thấy được vẻ tuấn lãng, cương nghị ngày xưa. Nhưng ánh mắt lại

mang thần thái sáng láng, nhìn một cô bé đang ăn kem chuối tiêu trên sô pha,

ánh mắt tràn ngập hạnh phúc…

Cô bé rất đáng yêu, một mái tóc xoăn như búp bê, lông mi thật

dài đang chớp chớp, một đôi mắt to và ngây thơ được khảm trên gương mặt trắng

nõn tựa như bánh bơ ngọt, làm cho người ta nhìn thấy đều chảy nước miếng.

Cô bé quay đầu nhìn anh ấy, đi lại sô pha, đem kem đưa đến

miệng cười nói: "Ba ba…. có muốn ăn không?"

Anh ấy lắc đầu, cười nhẹ. "Tư Tư, hiện tại ba ba không thể

ăn, con cất giùm ba ba ……

"Dạ!" Cô bé ngoan ngoãn đem kem chuối tiêu đã ăn hết một nửa

đặt trên bàn bên cạnh, còn có chút tiếc nuối lại nhìn một cái.

Người vợ xinh đẹp liếc anh ấy: "Anh lớn rồi còn bắt nạt một

đứa trẻ?"

"Thoạt nhìn cảm thấy ăn rất ngon…. lần đầu tiên con gái mời

anh mà…"

"Em sẽ cất giùm anh." Vợ anh ấy cúi người dùng bông thấm

chút nước, nhẹ nhàng chậm trên đôi môi khô nứt của anh ấy, mỗi một lần đều thật

nhẹ nhàng. Anh chuyển sự chú ý, bắt lấy tay cô đặt lên môi hôn…

Trong ánh mắt đều là yêu thương vô hạn…

Xem ra muốn lãng mạn, thật sự không cần phải có ánh trăng.

Ivan rất không tử tế cắt ngang cảnh đẹp. Anh gõ cửa rồi lôi

kéo Tiểu Úc đi vào: "Quân Dật, không việc gì thì đừng ở trên giường giả chết,

nhanh đứng lên xây cho tớ một ngôi nhà."

"A…." Đúng lúc bà xã vừa mở miệng, Lâm Quân Dật ngắt lời:

"Ivan, đã khởi công rồi à?"

"Mọi chuyện đều xử lý xong, ngày mai có thể tiếp tục thi

công."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!