Chương 1: (Vô Đề)

Bước ra khỏi bệnh viện, thời tiết bên ngoài rất tệ. Cả bầu trời bị bao phủ bởi một lớp sương mù, không khí ẩm ướt và bức bối.

Giống hệt như ngày tôi nằm viện năm ấy.

Tôi không biết các bạn có những ký ức đau đớn đến mức này không.

Vì nó quá đau đớn, nên trở nên đặc biệt rõ ràng, dù bao nhiêu trôi qua cũng giống như mới ngày hôm qua.

Năm tôi học lớp 8, tôi cũng nằm trong bệnh viện này.

Sáng hôm ấy, tôi không hiểu sao bụng mình đau dữ dội.

Trong nhà tôi buổi sáng đều là tôi làm bữa sáng, vì mẹ tôi nói bố mẹ đi làm vất vả.

Lúc đó, tôi đã từng hỏi mẹ rằng tại sao em trai không phải làm.

Mẹ tôi đáp một cách đương nhiên:

"Em trai con đang tuổi lớn, với lại nó học hành mệt mỏi lắm rồi."

Nhưng tôi và em trai là song sinh, tôi chỉ lớn hơn nó vài phút mà thôi.

Chưa kể điểm số của tôi luôn đứng đầu, còn em trai thì luôn đội sổ.

Tôi không hiểu nó mệt mỏi ở chỗ nào.

Những chuyện như vậy xảy ra quá nhiều, tôi cũng quen với việc bản thân bị đối xử khác biệt.

Vẫn luôn ngoan ngoãn dậy sớm làm bữa sáng rồi mới đi học.

Nhưng ngày hôm đó thì không thể, bụng tôi đau quá, giống như có d.a. o cắt bên trong.

Tôi không chịu nổi, mơ hồ ngất đi.

Không biết qua bao lâu, tôi bị một cú đá mạnh làm tỉnh dậy.

Mở mắt ra, thấy mẹ đứng trước giường, chống nạnh nhìn tôi.

Ánh mắt bà nhìn tôi không giống đang nhìn con gái mình, mà như đang nhìn kẻ thù.

Chưa kịp nói gì, bà đã chỉ vào mặt tôi mắng:

"Sao mày không dậy làm cơm? Cố tình muốn làm lỡ việc học của em trai mày hả?"

Tôi đau đến mức mồ hôi lạnh toát ra khắp người, yếu ớt nói:

"Mẹ ơi, con đau bụng quá, mẹ đưa con đến bệnh viện đi!"

Mẹ cười lạnh một tiếng, giật phăng chăn trên người tôi, mỉa mai:

"Lười biếng mà cũng bịa chuyện được, mày muốn em mày c.h.ế. t đói mới vừa lòng đúng không? Nuôi một đứa vô ơn như mày thì được gì chứ?"

Chăn bị giật đi, không khí lạnh mùa đông phả vào người.

Quần áo ướt đẫm dính chặt vào da, lạnh đến mức tôi run cầm cập.

Tôi cắn chặt môi, không nói một lời, cố gắng đứng dậy nấu một nồi cháo.

Bản thân không ăn miếng nào, rồi đi học.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!