Hà Uyên vẫn chơi game, ăn cơm, dạy bảo người khác như chưa có chuyện gì xảy ra.
Lúc Giản Ngôn Chi về nhà thì Lục Tuyết và Y Bảo đều đã dậy rồi, ba người ngồi trên giường nhìn nhau.
Lục Tuyết chỉ vào điện thoại, "Những gì trên Weibo nói đều là thật, thế này coi như là... đã công khai rồi hả?"
Giản Ngôn Chi gãi đầu, "Có lẽ là đã đến lúc rồi."
Y Bảo, "chị Ngôn Chi, hóa ra chị chính là người Hà Uyên thích sao."
Vừa nghe thấy câu này, cả Lục Tuyết lẫn Giản Ngôn Chi đều sực nhớ ra hình như ở đây còn có một fan girl của Hà Uyên nữa thì phải.
"Y Bảo, lúc trước chị không nói cho em biết là vì..."
"Em hiểu em hiểu, vì đặc thù công việc của chị mà." Y Bảo thở dài, nghĩ ngợi rồi nói, "thảo nào hôm qua Hà Uyên bị chị trét bánh kem mà lại không tức giận."
Giản Ngôn Chi ngớ ra.
Lục Tuyết chống cằm, "Từ đầu tao đã nhắc mày rồi, ai bảo mày cứ cứng đầu không nghe..."
Y Bảo, "Ê ê ê, mày nhắc tao hồi nào!"
"Tao đã nói là anh ấy có người trong lòng rồi còn gì!"
"Nhưng, nhưng tao đâu có biết đó là chị Ngôn Chi đâu!" Y Bảo bĩu môi, "Tao còn tưởng là Giản Bác Dịch thật cơ."
Lục Tuyết phì cười, "Cái con này, nếu là anh họ tao thật thì mày sẽ đi cướp có phải không!"
Y Bảo, "Không phải... thật ra cũng tại anh Hà Uyên đẹp trai quá thôi mà."
"Mày xéo đi cho tao nhờ, cái đồ mê trai."
Y Bảo kệ Lục Tuyết, nhìn chằm chằm vào Giản Ngôn Chi, "chị Ngôn Chi, anh Hà Uyên là giờ em không có cửa rồi đó, nhưng chị có thể đồng ý với em một chuyện khác được không?"
Giản Ngôn Chi nhìn cô bé, "Chuyện gì?"
"Em muốn xin WeChat của Chử Phàm!"
"Chử... Chử Phàm?" Giản Ngôn Chi tròn mắt, đứng hình mất mấy giây, sao tự dưng lại nhắc đến Chử Phàm thế này.
"Dạ vâng, mới dạo trước anh ấy vừa quay chung một bộ phim truyền hình với chị mà, em thấy anh ấy đẹp trai lắm luôn."
Giản Ngôn Chi dở khóc dở cười, "Người ta lớn hơn em cả một giáp đấy."
"Có gì đâu, tình chú cháu." Y Bảo cười hì hì, "còn không thì chị bật mí cho em biết giờ anh ấy sắp nhận quảng cáo nào để em đi tham gia cho vui."
Nhà Y Bảo làm ăn lớn nên cũng có liên quan ít nhiều đến giới giải trí, câu nói này của cô bé không phải chỉ là lời đùa. Nhưng mà... con bé này 'thay đổi đối tượng' cũng nhanh quá đi chứ.
"Chuyện này để đó từ từ chị sẽ thăm dò giúp em ha..."
"Dạ vâng dạ vâng."
Phương Dạng lại gọi điện tới, Giản Ngôn Chi ra khỏi phòng nghe máy.
Lục Tuyết thấy Giản Ngôn Chi ra ngoài rồi mới quay lại nhìn Y Bảo, "Ê, mày thích Chử Phàm từ hồi nào thế."
Nụ cười tươi rói trên mặt Y Bảo nhanh chóng biến mất, "Chử Phàm đẹp trai mà..."
Lục Tuyết nhìn dáng vẻ này của cô, trong lòng khá ngạc nhiên, "Mày đang buồn đó hả?"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!