Giản Ngôn Chi ăn sáng xong thì lên lầu thay đồ bơi, Lục Tuyết chuẩn bị mấy bộ đồ bơi lận, Giản Ngôn Chi chọn tới chọn lui cuối cùng chọn bộ gợi cảm nhất.
Lý do rất đơn giản, vì cô không thể thua con bé dưới lầu kia về khoản này được.
Thay xong đồ bơi, khoác thêm cái khăn lớn rồi đi xuống lầu.
Hà Uyên đã thay quần áo xong rồi, lúc này anh cũng khoác khăn giống cô, đang ngồi trên sô
-pha tầng dưới.
Nghe thấy tiếng động ở cầu thang, Hà Uyên ngước mắt lên nhìn.
Khăn quấn kín lấy người, ngoài cặp chân trắng trẻo ra thì anh không thấy được cô mặc gì bên trong, "Vừa nãy anh trai em cầm theo phao bơi rồi, lát em xuống nước thì nhớ mang theo đấy, biết chưa."
Trong lúc anh nói chuyện, Giản Ngôn Chi cũng đã đi đến trước mặt anh, "Ò, em yêu quý sinh mạng của mình lắm."
"Vậy thì tốt." Hà Uyên đứng dậy, đang định đi thì như sực nhớ đến chuyện gì, quay lại nhìn cô, "Em mặc cái gì ở bên trong đấy."
Giản Ngôn Chi hất cằm, đắc ý, "tất nhiên là đồ bơi rồi, à ừ, còn là đồ bơi gợi cảm nữa, muốn nhìn hong?"
Hà Uyên híp mắt, "Cái gì?"
Giản Ngôn Chi cười vui vẻ, "Sao nào, có thắc mắc gì à."
Vừa dứt lời thì thấy người đàn ông trước mặt bất thình lình thò tay kéo khăn của cô ra.
"Này này này này!" Giản Ngôn Chi tròn mắt, "Cái đồ lưu manh!"
Hà Uyên cười lạnh, "Chuyện lưu manh hơn cũng đã làm rồi, thế này thì có là gì."
Giản Ngôn Chi, "......"
"Em đi lên cho anh." Vừa nói vừa lôi Giản Ngôn Chi lên tầng trên.
"Đi đâu, sao phải đi, mình đi bơi cơ mà!"
"Bơi cái gì mà bơi." Hà Uyên hừ lạnh, "Em đang mặc cái gì thế hả?"
Giản Ngôn Chi túm vội lấy lan can cầu thang, nhất quyết không chịu đi, "Tất nhiên là bikini rồi! Đi bơi không mặc cái này thì mặc cái gì!"
Hà Uyên gỡ từng ngón tay của cô ra khỏi lan can, tiếp tục kéo cô đi lên trên, "Hở hang quá, đổi bộ khác."
Cả người từ trên xuống dưới có mỗi hai mảnh vải, vừa nãy ngay cái khoảnh khắc lột khăn tắm của cô ra, tí nữa thì anh buột miệng chửi thề rồi.
"Em không đổi đâu, đây là bộ đẹp nhất đó!"
"Này này này, bộ này mà còn không được thì bộ nào mới được!"
"Sao mấy đứa kia mặc hở hang thì được mà em lại không chứ."
......
Hà Uyên rốt cuộc cũng dừng bước, "Ai mặc kiểu này giống em."
Giản Ngôn Chi, "Y Bảo."
"Nó cũng mặc như vậy à?"
"Lúc nãy nó còn lượn một vòng trước mặt anh cơ mà, giờ anh lại còn đi hỏi em à."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!