"Đủ chưa vậy..." Giản Ngôn Chi định lấy tay anh ra thì người nằm sau lưng dụi mặt vào cổ cô, mặt dày nói, "không đủ."
Giản Ngôn Chi, "Anh nói là chỉ một lát thôi mà!"
"Thì một lát thôi," Hà Uyên chày cối, "nãy giờ anh vẫn chưa thả tay ra, xem như là một lát."
"Anh gài em." Giản Ngôn Chi huých ra sau một phát.
"Ưm..." người phía sau "hừ" mạnh một tiếng, tiếng hừ này không phải là vì đau, mà mang theo một chút đè nén, và cả một thứ gọi là dục vọng.
Giản Ngôn Chi cứng đờ người không dám nhúc nhích, mới vừa rồi, cô cũng đã đụng phải thứ gì đó không nên đụng.
Cưng cứng, chọc vào người làm cô phát đau.
"Còn lộn xộn nữa là anh làm em ngay tại đây luôn đấy." giọng nói khàn đặc của Hà Uyên truyền vào tai.
Giản Ngôn Chi khóc không ra nước mắt, "rốt cuộc là ai lộn xộn hả..."
Hà Uyên như vừa khẽ cười một tiếng, ôm chặt lấy cô. Anh không che giấu phản ứng của cơ thể nữa, cứ thế áp vào sau người cô, thể hiện rõ khát khao và ham muốn của mình.
Hai người đều nằm im thin thít, có lẽ cả hai muốn chờ cho tâm trạng mình từ từ bình ổn lại. Nhưng thực tế lại không như những gì họ mong muốn, dường như càng nằm thì cái cảm giác rần rần như kiến bò lại càng thêm mãnh liệt.
Tim Giản Ngôn Chi đập thình thịch, rốt cuộc buộc phải thốt lên, "Uyên thần, anh, anh dập được lửa không."
Hà Uyên nhịn đến mức trán rịn mồ hôi, "có lẽ là không."
"Thế, thế giờ phải làm sao."
Hà Uyên im lặng một lúc rất lâu rồi mới nói, "... Em giúp anh đi."
"Em——" Giản Ngôn Chi ôm lấy mặt, sắp khóc đến nơi, "Em giúp anh kiểu gì giờ."
"Nằm yên." Hà Uyên chỉ quấn có mỗi cái khăn tắm rồi đi ra ngoài, vì không biết cô đang ở bên ngoài nên anh không mặc thêm gì ở trong cả.
Người thương nằm ngay trong lòng, còn nhịn tiếp thì có khi súng tịt ngòi luôn mất. Anh hít một hơi thật sâu, dỗ dành cô gái trong lòng mình, "Em cứ ngoan ngoãn nằm yên là được rồi."
"Ừm..."
Giản Ngôn Chi cũng không phải là người không hiểu chuyện tình cảm nam nữ, chỉ là chưa trải nghiệm thực tế bao giờ nên khi thực sự đối mặt thì đầu óc cứ như bị lỗi vậy, giật giật lag lag, lại còn bốc khói.
Thế nên anh bảo cô nằm yên là cô cũng ngoan ngoãn làm theo ngay.
Sau một lúc, cô nhận ra một tay của anh đã lần xuống dưới, cầm lấy đùi của cô. Tiếp đó anh nghiêng người ép sát cô, chen vào...
Một thứ vừa nóng vừa cứng, ra ra vào vào, cọ đến mức làm đùi cô phát đau.
Hơi thở của người đàn ông phía sau càng lúc càng nặng, mà cô thì cũng đang trầm mê giữa vòng xoáy vừa ái muội vừa ngọt ngào này.
Cuối cùng... một sự ẩm ướt giữa không gian tĩnh lặng.
Hồi lâu sau, Hà Uyên ngồi dậy, xoay người rút ra mấy tờ khăn giấy cẩn thận lau đùi giúp cô.
"Để em tự làm..."
"Cứ để anh làm cho." Giọng Hà Uyên hơi trầm.
Mặt Giản Ngôn Chi vẫn chưa hết nóng, nghe thấy giọng lúc này của anh thì lại nhớ đến giọng nói của anh quanh quẩn bên tai cô vừa nãy.
Kể ra... tiếng thở nặng nề của đàn ông có lúc còn trí mạng hơn cả tiếng rên của phụ nữ.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!