Chương 32: Em rất thích cô ấy

Giản Ngôn Chi đứng ngoài gian phòng ăn, hít thở thật sâu, đợi khi mặt bớt nóng mới đẩy cửa vào.

"Đi gì mà đi lâu thế." Giản Bác Dịch quay đầu lại nhìn cô.

Giản Ngôn Chi đi đến cạnh chỗ anh, "đi vệ sinh mà, làm sao mà nhanh được."

"Ờ, mà mày có gặp lão đại không, hình như anh ấy cũng đi vệ sinh đấy."

"... Không có gặp."

Kiều Tư hơi khựng lại, quay sang nhìn Giản Ngôn Chi.

"Sắp về đến nơi rồi, sao còn chưa quay lại đây nữa." Giản Bác Dịch cằn nhằn.

"Chắc sắp rồi."

Vừa dứt lời thì cửa phòng mở ra, Giản Ngôn Chi ngoái đầu, thấy Hà Uyên bình thản bước vào.

"Lão đại đây rồi, vậy thì mình về được rồi đấy." Lâm Mậu và những người khác đứng dậy.

Hà Uyên không nói gì, chỉ mắt đối mắt nhìn nhau với Kiều Tư đang đứng cạnh Giản Ngôn Chi, sau đó hai người vô cùng ăn ý mà cùng nhìn sang chỗ khác.

"Được đó được đó, về thôi về thôi." Giản Ngôn Chi cầm túi lên, "đi nhanh thôi."

Kiều Tư vẫn lái xe đưa mọi người về.

"ty, hôm nay cảm ơn anh nhé." Lão Dao nói.

Hàng Văn Kiệt gật đầu, "được ăn chực một bữa, lại còn ngon bá cháy luôn."

"Nhà hàng đó làm đồ ăn ngon thật, lần tới mình ghé chỗ đó nữa đi."

"Ố kề ố kề."

Giản Ngôn Chi cũng xuống xe, vì phép lịch sự, cô cũng đi về phía Kiều Tư để nói câu cảm ơn. Kiều Tư nhìn cô, khẽ nở nụ cười.

Lão Dao chộp được ngay khoảnh khắc này, đảo mắt hi hi ha ha kéo đồng đội chuyển hướng, đi về phía trụ sở của mình. Vừa kéo còn vừa nháy mắt với Kiều Tư, ra dáng một quân sư chính hiệu.

Kiều Tư cười bất lực, xem ra người trong trụ sở vẫn còn chưa biết tình cảm của đội trưởng nhà họ.

"Ngày mai em vẫn phải đến phim trường đúng không?" Kiều Tư hỏi.

"Vâng, đúng ạ."

"Nghe Chử Phàm nói bộ phim này của bọn em có một số cảnh rất nguy hiểm, em thân là con gái nhớ phải chú ý an toàn đấy."

Giản Ngôn Chi cười, "em nhớ rồi, cảm ơn anh ạ."

"À đúng rồi," Kiều Tư bỗng nhìn Hà Uyên một cái, tiếp đó cười như không cười nói với Giản Ngôn Chi, "ngày mai anh cũng phải đến gặp Chử Phàm, hay để anh đưa em đến phim trường luôn nhé?"

Giản Ngôn Chi vội vàng lắc đầu, "không cần đâu không cần đâu, ngày mai quản lí của em sẽ đến đón em, không cần làm phiền đến anh đâu ạ."

Kiều Tư mím môi, cũng không miễn cưỡng, "vậy cũng được, thôi em mau về nghỉ đi."

"Dạ, chào anh nhé."

"Ừ, chào em."

Giản Ngôn Chi xoay người nhìn thấy Hà Uyên đang đứng xem điện thoại ở cạnh xe. Cô nghĩ nghĩ, cũng không nói gì nữa mà đi thẳng vào nhà mình.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!