Chương 18: Đãi ngộ dành cho fan

Một tiếng sau, các thành viên lần lượt ngủ dậy.

Lúc này, Giản Ngôn Chi đang dùng cái lưỡi không xương* của mình để thuyết phục Hà Uyên chơi game với mình.

"Ngôn Chi?" Hàng Văn Kiệt vừa ngáp vừa đi qua mở máy tính, "chào buổi sáng."

"... Sáng sủa gì nữa."

Giản Bác Dịch mặc quần Hawaii đi ra khỏi phòng, "lầu dưới kia, ai cho mày ngồi chỗ của anh."

Giản Ngôn Chi cũng chẳng ngoảnh đầu lại, "chỗ anh khảm vàng chắc, sao không được ngồi?"

"Bảo tọa của vua, đâu phải là thứ đứa tiểu nhân như mày có thể làm ô uế được." Giản Bác Dịch vừa to giọng vừa gãi mông, đầu như tổ quạ đi xuống tầng.

Giản Ngôn Chi quay lại nhìn anh một cái, mặt chỉ độc một vẻ chán ghét, "con dân nước nào mà xui xẻo thế lại đi có một ông vua như anh."

Giản Bác Dịch hừ lạnh, nói câu "mày thì biết cái lồng gì" rồi đi vào nhà bếp tìm đồ ăn.

Người cuối cùng xuống lầu là Lâm Mậu và Lão Dao, chắc là cả hai đã đại chiến một trận ở tầng trên, giờ Lâm Mậu đang bị Lão Dao kẹp dưới nách, vừa kêu oái oái vừa bị lôi xuống tầng dưới.

Cảnh này chẳng khác gì tú bà dụ dỗ bắt cóc những mầm non mới nhú cả.

"Bỏ em ra bỏ em ra, á tiểu Ngôn Chi của em cũng đang ở đây... Lão Dao anh có bỏ ra không, không bỏ là em la lên đấy."

Lão Dao như đang hóa thân thành một tên giang hồ bặm trợn với vết sẹo dài trên mặt muốn ức hiếp thiếu niên yếu thế hơn mình, "la đi, cậu la đi, có la khản cổ cũng không có ai đến cứu cậu đâu."

Giản Ngôn Chi, "..."

"Cái lùm má em khô máu với anh luôn."

"Mậu Mậu cậu thế này là không được đâu, hôm qua lúc xin anh cho tài nguyên còn đầy vẻ nịnh hót cơ mà, sướng thân rồi giờ muốn trở mặt đấy hả**?"

Nguyên văn phân câu sau cùng: ?, ở đây chữ có nghĩa là quay tay đấy các đồng chí... tất nhiên là nghĩa bóng nhe, nghĩa gốc nó trong sáng lắm : v

"Anh im ngay!"

"Sao phải im? À... chin nhỗi chin nhỗi nhó, anh quên mất nữ thần của cậu còn đang ở đây?"

"MÁ! Anh chín, cầm hộ em con dao thái trong bếp ra đây, em phải chém chết cái con người này!"

Vừa dứt lời thì thấy Giản Bác Dịch hào hứng chạy ra khỏi bếp, "chém cậu ta thì cần gì dao, bổn vương dùng tay không cũng đủ phân thây cậu ta ra rồi."

"Á á á!!"

"Mẹ ơi mẹ ơi, bỏ ra!"

"Hê hê hê..."

Sau lưng là một bãi chiến trường.

Giản Ngôn Chi, "..."

Đám đàn ông này, phải rảnh đến mức nào mới làm cái trò trẻ con như này???

Cảm thán xong thì tiếp tục đắm mình vào trò chơi, cuối cùng nhà chính phát nổ, kết thúc ván đấu.

Mấy người đàn ông ở đằng sau vẫn còn đang đánh qua đánh lại như đám giặc trẻ con, Giản Ngôn Chi liếc nhìn Hà Uyên, anh xem như không hề nghe thấy gì, đang xem các thông số sau trận đấu, dáng vẻ này, rõ ràng là đã quá quen với đám đồng đội lâu lâu lại lên cơn bất thình lình.

"Uyên thần, thứ sáu tuần sau các anh có lịch đấu đúng không?"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!