Chương 76: Có thể gọi bằng mẹ

Mỗi khi Lục Kinh Tả đến đón Tống Kiểu Kiểu, cậu đều sẽ nhắn Wechat cho cô trước, và hôm nay cũng vậy.

Buổi chiều sau khi dạy xong, Tống Kiểu Kiểu tạm biệt Phương Du Nhiên rồi bước về phía cổng trường. Từ xa cô đã trông thấy Lục Kinh Tả đang đứng đợi, cô bèn chạy chầm chậm đến bên cậu.

Bởi vì giờ tan học nên trước cổng trường có rất nhiều học sinh đang đứng, cô phải cố gắng kiềm chế để không sà vào lòng cậu.

Còn Lục Kinh Tả lại không chút kiêng dè, cậu bao bọc lấy bàn tay nhỏ nhắn của cô, cả hai nhìn nhau cười rồi bước ra ngoài cổng trường.

Trên đường về có gặp vài em học sinh, sau khi nhìn thấy Tống Kiểu Kiểu các em ấy bèn chào hỏi cô nhiệt tình: Cô Tống.

Tống Kiểu Kiểu nhìn các em ấy hiền hòa, mỉm cười đáp:

"Đi học về nhớ ôn bài kỹ càng nghe chưa, đừng quên ngày mai phải kiểm tra Anh văn đấy."

Dạ biết rồi ạ.

Sau khi cả hai đi xa, nhóm học sinh mới bắt đầu bàn luận sôi nổi.

"Kia là bạn trai cô Tống à?"

"Chắc đúng rồi, cậu không thấy hai người ấy nắm tay nhau sao?"

"Bạn trai cô Tống đẹp trai quá nhỉ?"

"Đúng vậy, tình cảm hai người họ thật tốt, ghen tị ghê."

"Tớ còn nghe nói cô Tống và bạn trai còn là thanh mai trúc mã nữa thì phải?"

"Thật không, vậy hạnh phúc quá rồi còn gì?"

...

Những lời bàn luận ấy đương nhiên phía đối phương không thể nghe thấy, bởi vì hiện tại họ đang chuẩn bị ghé vào siêu thị, phần nguyên liệu nấu ăn mua hai hôm trước đã ăn hết nên hôm nay phải mua tiếp để lấp đầy chỗ trống trong tủ lạnh.

Tống Kiểu Kiểu đi bên cạnh Lục Kinh Tả, cậu vừa đẩy xe hàng vừa chọn nguyên liệu nấu ăn. Cậu mua hầu hết những món cô thích, khi tạt ngang qua khu vực trái cây cậu cũng mua thêm ít trái cây. Sau khi thanh toán xong xuôi, cả hai cùng đi bộ về nhà.

Lục Kinh Tả cắm ống hút vào lọ sữa chua rồi đưa cho cô, đây là hãng sữa chua cô thường hay uống. Giờ ăn trưa ở trường cũng có sữa chua nhưng đều không phải hãng cô thích:

"Sữa chua của hãng này vẫn ngon nhất."

Tống Kiểu Kiểu đưa sữa chua đến bên miệng cậu theo thói quen, Lục Kinh Tả hút một hơi:

"Anh mua mấy lốc để mai em mang đến trường nhé?"

"Thôi không cần đâu, em vẫn thích uống lúc mới lấy ra từ tủ lạnh hơn."

Sau khi Tống Kiểu Kiểu uống xong, Lục Kinh Tả cầm lọ sữa chua rỗng ném thẳng vào thùng rác gần đó, vẫn một phát chuẩn xác như thường lệ.

Khi về đến nhà di động của Tống Kiểu Kiểu chợt reo vang, cô lấy di động ra xem, là điện thoại của Vương Tuệ Lâm: Mẹ gọi em.

Lục Kinh Tả uhmmột tiếng, xách bịch đồ vào bếp: Em bắt máy đi.

Tống Kiểu Kiểu nghe máy: Alo, mẹ ạ?

Giọng Vương Tuệ Lâm truyền đến:

"Kiểu Kiểu à, hai đứa con tan làm chưa?"

Tan làm rồi ạ.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!