Tống Kiểu Kiểu được cô Hạ
- giáo viên chủ nhiệm dẫn vào lớp giới thiệu. Bà không tài nào nhìn ra cô gái nhỏ trước mặt thật ra đã là sinh viên năm cuối sắp tốt nghiệp đại học rồi.
Bởi vì trông cô quá trẻ so với tuổi, ăn mặc cũng đơn giản thoải mái, mái tóc được cột cao kiểu đuôi ngựa, nhìn vào rất thanh thuần tươi tắn. Bà thấy cô chẳng khác gì mấy học sinh mà bà đang dạy cả.
Sau khi trông thấy khuôn mặt đầy căng thẳng của cô, bà bèn trấn an tâm lý cô bằng một câu:
"Không việc gì phải lo lắng, cũng chỉ là một tiết học đơn giản thôi."
Tống Kiểu Kiểu đàn áp nỗi lo lắng trong lòng xuống, gật đầu: Dạ vâng.
Cô Hạ nhìn dáng vẻ ngoan ngoãn của cô, cảm tình trong lòng ngày càng nồng đậm.
Thời điểm cô Hạ bước vào lớp, có vẻ các học sinh đã báo trước với nhau từ lâu nên phòng học vốn ồn ào lập tức im ắng ngay. Khi trông thấy mấy học trò của mình ngồi ngay ngắn ngoan ngoãn, đáy lòng bà cũng hài lòng phần nào.
Ánh mắt của tất cả học sinh đều chiếu vào Tống Kiểu Kiểu
- người đang đứng cạnh cô Hạ, họ suy đoán sôi nổi: Lẽ nào có học sinh mới sắp chuyển vào lớp?
Lúc mọi người còn đang suy đoán, cô Hạ đã giới thiệu Tống Kiểu Kiểu với họ:
"Các em cũng biết giáo viên tiếng Anh đang có thai nên không tiếp tục dạy các em được, vậy nên môn Anh văn học kỳ này sẽ do cô Tống phụ trách. Các em đừng thấy cô Tống còn trẻ tuổi, thật ra kiến thức chuyên ngành của cô ấy rất vững, hơn nữa còn sắp tốt nghiệp đại học rồi nữa..."
Mấy học sinh phía dưới nhìn Tống Kiểu Kiểu đứng cạnh cô Hạ với nét mặt tươi tắn rạng rỡ, thâm tâm bị tổn thương sâu sắc.
Ban đầu mọi người còn tưởng có học sinh xinh đẹp nào mới chuyển trường, hóa ra là giáo viên dạy thế của họ? Hơn nữa còn sắp tốt nghiệp đại học rồi? Nhưng vì sao trông cô không khác biệt gì mấy so với các bạn nữ trong lớp vậy?
Tống Kiểu Kiểu thấy ai cũng nhìn cô bằng ánh mắt khó tin, thật lòng mà nói cô cũng rất lo lắng, nhưng song song đó vẫn giấu chút mừng thầm nho nhỏ. Giáo viên? Sau này cô sẽ được làm giáo viên của người khác sao?
Sau khi cô Hạ giao lớp lại cho Tống Kiểu Kiểu, bà lập tức xuống hàng ghế dãy cuối cùng ngồi, vô tình vị trí của học sinh nghỉ phép này gần ngay cạnh một học sinh cá biệt trong lớp, học sinh cá biệt nhìn giáo viên chủ nhiệm ngồi kế bên mình mà tuyệt vọng đến cùng cực.
Tống Kiểu Kiểu quan sát mấy học sinh ngồi phía dưới, cô cố gắng xua tan nỗi căng thẳng trong lòng. Vừa bắt đầu cô còn chưa quen nhưng càng về sau mọi thứ đã suôn sẻ hơn nhiều. Phát âm tiếng Anh của cô trôi chảy rành mạch, kết hợp giữa tiếng Trung và tiếng Anh rất mượt.
Mấy học sinh cá biệt bên dưới cho dù có nghe không hiểu nhưng chỉ cần ngước mắt trông thấy cô giáo trẻ trung xinh đẹp như vậy cũng xem như cảnh đẹp ý vui.
Cô Hạ để ý mấy học sinh cá biệt trong lớp, bà phát hiện bọn họ không hề ngủ gật, cũng không chụm đầu nói chuyện riêng nên cực kỳ hài lòng.
Một tiết học cứ thế hoàn thành mỹ mãn, khoảnh khắc cả lớp đứng dậy cùng hô tạm biệt cô thì Tống Kiểu Kiểu mới thả lỏng. Hóa ra làm giáo viên mãn nguyện vô cùng, vui hơn mấy chuyện học hành buồn chán trong trường nhiều.
Xong một tiết học, ấn tượng của cô Hạ đối với Tống Kiểu Kiểu vẫn vẹn nguyên hài lòng. Mặc dù vẫn còn non trong cách dạy, nhưng dù sao đây cũng là lần đầu tiên cô lên lớp, chỉ cần dạy nhiều cô sẽ quen hơn thôi, ít nhất cô cũng đã dũng cảm cất bước đầu tiên này.
"Cô Tống, biểu hiện xuyên suốt tiết học của em khá lắm, sau này tiếp tục phát huy nhé."
Tống Kiểu Kiểu lập tức đáp lời: Dạ vâng ạ!
Thật ra kết thúc tiết học cổ họng Tống Kiểu Kiểu đã khô rát không chịu nổi nữa, ban đầu còn định vội vã quay về rót nước uống, nhưng sau khi quay về văn phòng cô phát hiện ly nước bên góc bàn của mình đã được rót đầy rồi.
Cô nhìn Phương Du Nhiên
- người quay về trước mình cũng đang cầm ly nước uống, nói:
"Nhiên Nhiên, cậu thật có lòng quá."
"Không phải tớ rót đâu."
Phương Du Nhiên phân trần, khi cô quay về thì trên bàn hai người đã bày sẵn nước ấm rồi.
"Không phải cậu rót sao?" Tống Kiểu Kiểu ngạc nhiên, chẳng lẽ Vương Đình?
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!