Chương 42: Kinh diễm

Tống Kiểu Kiểu hỏi một mạch ba câu khiến Tào Nhuế phải cắn chặt môi, nhưng cô ta vẫn biện bạch mệt nghỉ.

"Bài viết đó là tôi đăng thì đã sao? Tôi cũng không hề chỉ đích danh cậu, người khác có nảy sinh nghi ngờ với cậu thì mắc mớ gì đến tôi?"

"Căn cứ Điều 3 trong Những yếu tố khách quan của Tội phỉ báng: Hành vi phỉ báng nhất định phải nhắm vào một cá nhân cụ thể, nhưng không nhất thiết phải chỉ đích danh. Chỉ cần từ nội dung phỉ báng đến người bị hại là ai đều có thể cấu thành tội phỉ báng.

Xin hỏi Tào Nhuế tiểu thư, bài viết kia của cậu ngoại trừ việc không nêu tên tôi ra thì những khuôn sáo khác chẳng phải nhắm vào tôi sao?

Hơn nữa cho dù trong tình huống xấu nhất cậu bảo rằng người trong bài viết ấy không phải tôi, nhưng bởi vì những lời bàn luận của cậu dẫn đến việc phần lớn các bạn học hiểu lầm rồi đay nghiến tôi.

Vậy tôi xin hỏi cậu, với tư cách là người đăng bài viết, có phải làm sáng tỏ với tất cả mọi người là điều cần thiết không? Vì sao không chịu làm sáng tỏ mà thay vào đó còn bỏ mặc cho sự việc khuếch tán?

Xin hỏi cậu có ý định gì?Mẹ kiếp, cô gái quá cứng, không nên học Khoa Tiếng Anh mà phải học Khoa Luật.Chẳng phải bảo bạn nữ này là bạn gái của Lục Kinh Tả bên Khoa Tài chính sao? Học chuyên ngành tài chính sao có thể không biết chút luật pháp chứ.

Tớ đoán là bạn trai chỉ đó, chua xót quá.Tớ đau sắp bùng nổ rồi.Nói cả tràng dài như vậy mà không líu lưỡi, còn nói mấy câu hợp tình hợp lý nữa, tớ cũng phục sát đất.Nhìn bạn nữ ấy cứng thế kia thì bài viết chắc chắn là bậy rồi, bảo sao người ta bực. Bị hắt một xô nước bẩn vào người, ai mà bình tĩnh cho được?...

"Đừng nói những người xung quanh sợ điếng người, mà ngay cả nét mặt ba người đi cùng với cô cũng mông lung. Cô giấu các cô ấy học luật từ bao giờ vậy chứ?"Nói tới mức này rồi mà cậu vẫn muốn chối cãi sao?

"Đôi mắt trong veo của Tống Kiểu Kiểu nhìn thẳng vào cô ta. Tào Nhuế bị dồn ép đến không dám đối mặt nữa. Có thể người khác không biết lý do vì sao Tào Nhuế lại làm vậy, nhưng An Thấm sao có thể không biết. Giờ đây trong lòng cô ấy cũng cảm xúc lẫn lộn:"Bạn học Tống, chuyện này đều do tôi gây ra. Chúng tôi chọn điều đầu tiên, sẽ xóa bài đăng rồi xin lỗi.

Vẫn hy vọng cậu không tính toán với chúng tôi."

Bởi vì những lời này của An Thấm mà Tống Kiểu Kiểu trái lại có vài phần nể phục cô ấy. Nếu cô ấy rắp tâm thì có thể bỏ mặc Tào Nhuế, cứ nói mình chẳng biết chuyện gì cả, không biết rõ tình hình thì cũng đâu ai nói được cô ấy.

Nhưng lúc này chẳng những cô ấy không phủi sạch quan hệ, mà ngược lại còn sẵn lòng chịu trách nhiệm chung với Tào Nhuế. Cô chợt hiểu ra vì sao Tào Nhuế lại thay cô ấy làm những chuyện này.

Nhưng mà!!!

Hai người bọn họ tình chị em sâu sắc, một tiếng chị em nặng hơn trời. Kéo cô vào làm cái gì!!

Cô thu liễm nét mặt, nhìn về phía Tào Nhuế, mục tiêu chính yếu của cô là cô ta:

"Cậu ấy chọn thay cậu có được không?"

Phía sau lưng An Thấm giật tay áo của Tào Nhuế một cái, Tào Nhuế khẽ gật đầu: Được.

Tống Kiểu Kiểu mỉm cười: "Vậy được rồi, tôi hy vọng có thể nhìn thấy Tào Nhuế tiểu thư xin lỗi một cách chân thành nhất, cũng hy vọng sau này đừng đơm đặt gây sự bừa bãi. Một khi đã mở miệng bịa chuyện thì người bị hại có mười cái miệng cũng không thể vãn hồi được.

Không phải bạn nữ nào cũng có can đảm để chống chọi với những lời đồn đại vô căn cứ đâu. Xử lý được còn tốt, nhưng trách nhiệm xử lý những chuyện ấy thì ai gánh vác?

Ai đảm đương?

"Những lời Tống Kiểu Kiểu nói ra khiến rất nhiều cô gái ở đấy trầm mặc. Bọn họ có lẽ đã từng đặt chuyện qua, hoặc có lẽ đã từng bị người khác đặt chuyện. Rốt cuộc là gì không một ai biết được, nhưng mấy câu ấy đã khiến mọi người đồng cảm."Vậy xin hỏi một chút, bạn với bạn trai quen nhau thế nào vậy?

"Trong đám đông chợt có người hỏi. Tống Kiểu Kiểu còn chưa trả lời đã nghe thấy có người rì rầm."Lục Kinh Tả tới, Lục Kinh Tả...

"Tống Kiểu Kiểu bất giác xoay người nhìn liền trông thấy sống lưng thẳng tắp của chàng trai ấy, khuôn mặt khẽ cười bước về phía cô. Lục Kinh Tả đi đến cạnh cô, vươn tay kéo bờ vai cô, bày ra dáng vẻ bảo vệ ôm vào lòng. Trong đám đông phát ra những tiếng"ooh --

"ầm ĩ, Lục Kinh Tả trả lời câu hỏi vừa rồi."Thanh mai trúc mã, lưỡng tình tương duyệt."

***

Mấy người bọn họ đi một mạch từ Học viện Mỹ thuật ra ngoài, buộc phải chấp nhận đủ loại ánh mắt từ các bạn học. Bởi vì mới ban nãy, nhân vật nữ chính trong bài viết trước đó trên diễn đàn vừa trực tiếp vạch trần người đăng bài, đã được mấy bạn học biết chuyện lan truyền xôn xao.

Cô ôm cánh tay của Lục Kinh Tả, cười dịu dàng:

"Sao cậu đến Học viện Mỹ thuật đúng lúc vậy?"

Lục Kinh Tả mỉm cười nhìn cô, giọng điềm đạm:

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!