Hai người đồng thời nhìn qua, là lớp phó học tập Quyền Gia Lệ và đại diện lớp hóa Triệu Tư Kỳ. Cả hai tiến về phía họ:
"Trùng hợp quá, hai người cũng tới mua tài liệu sao?"
Tầm nhìn của Quyền Gia Lệ dừng trên người Tống Kiểu Kiểu. Làn da trắng nõn, mày ngài mắt phượng, có lẽ bởi vì cuối tuần mà mái tóc đen dài dịu dàng buông nhẹ sau vai, áo thun đen bỏ thùng với quần jean sáng màu, lộ ra vòng eo cực kỳ nhỏ.
Tống Kiểu Kiểu mỉm cười với họ:
"Đúng vậy, thật trùng hợp."
Ánh mắt Quyền Gia Lệ nhìn thấy 《Ba Năm Cao Khảo, Năm Năm Mô Phỏng》 trong tay Lục Kinh Tả, nhẹ nhàng nói:
"Lớp trưởng, cậu vừa mua 《Ba Năm》 sao?"
Lục Kinh Tả lạnh lùng đáp: Cho cậu ấy.
Quyền Gia Lệ gật đầu: Ra vậy.
Lục Kinh Tả uhm một tiếng rồi nói:
"Hai người tiếp tục xem đi, bọn tớ về trước."
Tống Kiểu Kiểu vẫy tay với họ:
"Tạm biệt, thứ hai gặp lại."
"Uhm, thứ hai gặp lại."
Triệu Tư Kỳ nhìn bóng dáng một cao một thấp kia, nói với Quyền Gia Lệ:
"Lớp trưởng đối xử với Tống Kiểu Kiểu thật tốt, phải không?"
Quyền Gia Lệ cũng nhìn qua, hai người phía trước đang nói về cái gì đó. Tống Kiểu Kiểu thỉnh thoảng nghiêng đầu nhìn Lục Kinh Tả, cô có thể thấy rõ ý cười trên khóe miệng Tống Kiểu Kiểu.
Sau vài giây, cô chậm rãi thu hồi tầm mắt, nói:
"Bọn họ từ nhỏ đã lớn lên cùng nhau, có tốt cũng là chuyện bình thường."
Triệu Tư Kỳ nghĩ gì đó rồi lắc đầu:
"Gia Lệ, cậu có cảm thấy lớp trưởng thích Kiểu Kiểu không?"
Hả? Quyền Gia Lệ sửng sốt, cô mỉm cười: Không thể nào.
"Sao lại không thể? Cậu thấy ban nãy bọn họ vô cùng thân thiết không, lớp trưởng từ trước đến nay chưa từng đối xử với ai như vậy cả."
Nụ cười trên khuôn mặt Quyền Gia Lệ nhạt đi vài phần, cô kéo cánh tay Triệu Tư Kỳ:
"Được rồi, đừng nói chuyện này nữa, chúng ta đi xem tiếp đi."
Tâm tư của Triệu Tư Kỳ nhanh đến nhanh đi, nói thế cô liền mang vụ việc kia ném sau đầu, tập trung chọn tài liệu ôn tập, cho nên Quyền Gia Lệ bên cạnh trạng thái không được bình thường cô cũng không phát hiện ra.
***
Ráng chiều nhẹ chiếu rọi khắp mọi ngõ ngách của thành phố, không gian giữa những tòa cao ốc bên đường vẽ nên một sắc màu hỗn tạp, trên quốc lộ xe cộ đi đi lại lại, lao nhanh không dứt.
Khi đến trạm xe, xe vẫn chưa tới, Tống Kiểu Kiểu thuận tiện ra ngay băng ghế dài ngồi xuống, cô vỗ vỗ vào vị trí bên cạnh, ý bảo Lục Kinh Tả ngồi đi.
Khoảng hơn mười phút sau, tuyến xe số 812 chạy đến.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!