Chương 34: Ửng hồng

"Cái gì mà An Thấm? Cái gì mà hoa khôi của khoa?" Tần Mẫn hơi ngơ ngác.

Thang Viên Viên ngược lại biết An Thấm này:

"Cùng khóa với bọn mình, khoa mỹ thuật hội họa, trước đây đã từng gặp qua một lần rồi, rất xinh đẹp, đoán chừng cũng vì vậy mà được phong làm hoa khôi của khoa đó."

"Cô ta đưa nước cho Lục Kinh Tả sao? Cô ta có ý gì chứ?" Tần Mẫn vẫn ngơ ngẩn như trước hỏi.

Mà Phương Du Nhiên và Thang Viên Viên ngầm hiểu liếc nhìn cô ấy, sau đó lại nhìn về phía Tống Kiểu Kiểu.

"Sủi cảo nhỏ, tớ cảm thấy chắc chắn là có hiểu lầm gì đó thôi."

"Đúng vậy, sủi cảo nhỏ, mấy chuyện thế này vẫn nên giải thích rõ ràng trước mặt nhau sẽ tốt hơn."

Tống Kiểu Kiểu nhìn dáng vẻ từng người bọn họ giải thích vì Lục Kinh Tả, đột nhiên mỉm cười một chút:

"Mấy cậu làm gì vậy hả? Tớ đã nói rồi, tớ với cậu ấy chỉ là bạn bè mà thôi. Được rồi, mệt mỏi cả ngày trời, mau đi tắm đi."

Nói rồi Tống Kiểu Kiểu đi lên đặt chậu rửa xuống trước mặt các cô, nghiêng đầu nhìn thấy ba người họ vẫn đứng sừng sững đằng kia, bèn gọi một tiếng: Lại đây nhanh nào.

Ba người liếc nhìn nhau, đi về phía cô.

Tắm xong trở về ký túc xá, một cô gái dáng người mỏng manh đang đứng ngay cửa ký túc xá, khóe miệng Tống Kiểu Kiểu nhướng lên: Từ Cám!

Từ Cám lên tiếng chào hỏi với ba người kia, sau khi Tống Kiểu Kiểu cất đồ dùng vệ sinh xong liền kéo tay cô đi ra ngoài, hai người lòng vòng ngoài sân tập của ký túc xá.

"Sao cậu lại đến đây?"

"Cậu biết chuyện của An Thấm chứ?"

Tống Kiểu Kiểu khẽ gật đầu: Uhm.

"Cậu nói An Thấm kia sao luôn âm hồn không tan vậy chứ, lúc bọn mình ở cao trung đã quấn lấy Lục Kinh Tả rồi, bây giờ lên đại học vẫn quấn cậu ấy tiếp."

Tống Kiểu Kiểu rũ mắt xuống, không nói gì.

Từ Cám thấy dáng vẻ này của cô, kéo cánh tay cô đi ra ngoài.

Đi đâu vậy?

"Tìm Lục Kinh Tả, đứng trước mặt hỏi cho rõ ràng, rốt cuộc là có ý gì?"

Tớ không đi. Tống Kiểu Kiểu rút cánh tay trong tay cô ấy ra.

Vì sao chứ? Từ Cám thật sự chỉ tiếc rèn sắt không thành thép.

"Cậu không nhìn ra là An Thấm thích Lục Kinh Tả sao?"

Tống Kiểu Kiểu trầm mặc cắn môi dưới.

"Trời ạ, tớ nói Tống Kiểu Kiểu cậu..." Từ Cám đang nói bỗng im bặt, cô đưa tay vỗ cô ấy một cái:

"Cậu nhìn kìa, cậu không chịu đi tìm người ta, người ta đến tận nơi luôn rồi?"

Tống Kiểu Kiểu nhìn Từ Cám trước rồi sau đó lia quanh một vòng, vừa nhìn đã thấy Lục Kinh Tả đi về hướng bọn họ, trên người cậu vẫn còn mặc bộ đồng phục huấn luyện quân sự vào ban ngày.

Tầm mắt Từ Cám lướt nhanh trên người cả hai, sau đó lùi về sau một bước:

"Nếu như cậu ấy đã đến tìm cậu rồi, vậy thì các cậu hãy nói chuyện cho đàng hoàng đi, tớ về trước đây."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!