Tống Kiểu Kiểu dõi theo tầm mắt ban nãy của Phương Du Nhiên, quả nhiên không xa phía trước trông thấy mấy chàng trai cao gầy lêu nghêu đang đẩy xe hàng, hơn nữa cả đám kia còn nhìn rất quen mắt nữa là chuyện thế nào!!!
Bởi vì bốn người đằng trước không phải ai khác, chính là Lục Kinh Tả, Kỷ Vị, Triệu Thanh Nghiên và Sở Nhập Ngô!
"Mẹ ơi, nguyên một đám đều đẹp trai hết như vậy ư?"
"Quá đẹp trai rồi, là trường của bọn mình phải không, là học trưởng hay sao?"
Tống Kiểu Kiểu lí nhí nói: Không phải.
Hả? Ánh mắt ba người đồng loạt chiếu vào người cô.
"Cậu bảo không phải ý là không phải trường mình? Hay ý muốn nói không phải là học trưởng?"
"Sủi cảo, không phải là cậu biết bọn họ đấy chứ?"
Hả hả hả??
Tầm mắt Tống Kiểu Kiểu dừng trên người Lục Kinh Tả, tựa như có thần giao cách cảm, phía bên kia Lục Kinh Tả cũng nhìn qua đây, ánh mắt hai người lộ liễu chạm nhau trong không gian, khuôn mặt cậu chầm chậm thả lỏng, một giây sau đi về phía cô.
Phương Du Nhiên và Tần Mẫn kích động nắm chặt hai tay lại:
"Cậu ấy... cậu ấy đang đi về phía chúng ta, phải không?"
Tần Mẫn gật đầu: Uhm, phải phải.
Tống Kiểu Kiểu nhìn cậu, đây hình như là lần đầu tiên cả hai gặp lại nhau từ sau buổi tối đêm hôm ấy.
Cậu đến khi nào?
Đến hồi trưa.
"Sao không đợi chung với tớ?"
"Uhm... ba mẹ tớ cứ khăng khăng muốn đưa tớ đến đây."
Ba người còn lại nhìn thấy bọn họ điềm nhiên tán gẫu, im lặng liếc nhìn nhau, sủi cảo nhỏ của các cô đúng là có quen biết. Song vừa nãy Phương Du Nhiên hơi nhíu mày, cớ gì mà cô cảm thấy anh chàng này trông quen mắt thế nhỉ?
Đang lúc Tống Kiểu Kiểu không nhịn được trầm tư suy nghĩ, cánh tay bị đụng nhẹ một cái, cô lập tức phản ứng lại.
"Kiểu Kiểu, trùng hợp vậy?"
Đám Kỷ Vị cũng nhìn thấy Tống Kiểu Kiểu, cả bọn một mạch đi đến.
"Sao cậu không đi cùng bọn tớ?"
Tống Kiểu Kiểu mỉm cười, tiếp đó nói:
"Đúng rồi, đây là bạn cùng phòng của tớ."
Mọi người mở lời chào hỏi lẫn nhau, bởi vì buổi chiều bọn họ còn có việc, nên mấy người bèn tách ra ngay siêu thị.
"Tối nay tớ sẽ gọi cho cậu."
Lục Kinh Tả nói.
Tống Kiểu Kiểu gật đầu: Được.
"Sủi cảo, hình như bọn họ đều quen biết cậu đúng không?" Giọng Tần Mẫn ngơ ngẩn hỏi.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!