Sau khi tàn tiệc thì đã hơn chín giờ tối, nhưng mọi người không muốn cứ thế tan cuộc, vậy nên có bạn đề nghị chi bằng đi thêm KTV.
Các bạn học đều không có ý kiến, nhưng Trần Thục có chút không đỡ nổi, cuối cùng cũng chỉ căn dặn cẩn thận hai tiếng:
"Chơi thật vui, chú ý an toàn."
Trần Thục về rồi, các bạn học rất nhanh đã đặt xong một phòng KTV, bởi vì đông người nên đặt phòng siêu lớn. Trước đó do có chủ nhiệm lớp ở đây mà các bạn học cũng không dám càn rỡ quá mức, chỉ ngoan ngoãn ăn cơm, uống nước, nhưng lúc này bản tính của bọn họ đã phóng thích, từng thùng bia rượu đều được mang vào phòng.
"Này, các cậu lấy nhiều như vậy, uống có hết không?" Đường Khả hỏi.
"Uống hết, yên tâm đi."
Đường Khả ngồi lại:
"Bọn con trai lớp mình bộ điên hết rồi sao?"
"Còn không phải ư? Khổ sở lắm mới có dịp, sao có thể không uống đã đời được chứ?"
Nói rồi mấy cô gái đều không nhịn được bật cười.
Đúng lúc cửa phòng lại mở, lần này bọn họ mang trái cây và các món ăn nguội vào, một người bưng hai khay to, Quách béo mập vừa cười vừa nói:
"Các nàng tiên, trái cây của các nàng tới rồi đây."
Đường Khả ho khan:
"Tốt, đặt ở đấy đi, các người có thể quỳ xuống mà sắp xếp."
Dạ.
Cả hai kẻ xướng người họa khiến bầu không khí trong phòng lần nữa sôi động lên.
Sau khi đồ uống và món ăn nhẹ đều được mang lên đầy đủ, mọi người đóng cửa lại, tắt đèn led, chỉ giữ lại mấy ngọn đèn nhỏ lờ mờ màu sắc sặc sỡ, toàn bộ bầu không khí trong phòng cũng khác đi, lại thấp thoáng cảm giác xa hoa trụy lạc.
Lục Kinh Tả lấy cho Tống Kiểu Kiểu một ly nước trái cây: Uống chút đi.
Tống Kiểu Kiểu nhìn bia bên cạnh cậu:
"Tớ không thể uống bia sao?"
Cậu muốn uống?
Tống Kiểu Kiểu gật đầu: Muốn.
Cô đã lớn chừng này mà vẫn chưa từng uống bia, khó có dịp, cô cũng muốn uống chút đỉnh.
Ngũ quan thanh tú xinh đẹp của cô bị những vệt sáng loang lổ mờ ảo phân tách, trong đôi mắt to đong đầy ánh đèn ấm áp, nhìn sóng sánh lấp lánh, Lục Kinh Tả bặm môi dưới, cuối cùng vẫn rót cho cô một ly bia:
"Chỉ được uống một ly."
"Được thôi, vậy thì uống một ly."
Từ Cám nhìn thấy, bất chợt mỉm cười, cô sáp lại bên tai Tống Kiểu Kiểu, thì thầm:
"Lục Kinh Tả đối với cậu cũng tốt thật đấy."
Tống Kiểu Kiểu nghiêng đầu nhìn cô ấy: Tốt... tốt sao?
"Dĩ nhiên tốt rồi, bạn trai cũng không tốt được như cậu ấy."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!