Chương 19: Cố chấp

Khóe miệng Tống Kiểu Kiểu giật giật:

"Cậu nói cái này là viết văn sao?"

"Thật ra cái này với viết văn cũng na ná mà."

"Thôi, tớ không ghi thư tình đâu, cậu hãy tự ghi đi."

Khuôn mặt nhỏ của Từ Cám nghiêm lại:

"Tống Kiểu Kiểu, tớ có còn là chị em không, một tiếng chị em lớn hơn cả trời cậu hiểu không?"

Nhưng mà …

"Đừng nhưng nhị nữa, hạnh phúc của chị em đã giao lại trên tay cậu rồi, nhớ kỹ sáng mai đưa lại cho tớ, với cả về nhà sửa lại đấy."

Tống Kiểu Kiểu: …

Quay về chỗ ngồi, Tống Kiểu Kiểu không nhịn được mang tờ giấy nhỏ trong lòng bàn tay mở ra nhìn sơ qua. Thư tình Từ Cám viết thật sự rất thẳng thắn, mở đầu là Đường Kỳ tớ thích cậu, lời cuối là Đường Kỳ tớ có thể làm bạn gái của cậu không?

Mà có một câu vô cùng bay bổng đã thu hút sự chú ý của cô, chính là viết thế này:

"Ngay trước mặt cậu, kỳ tích có thể xuất hiện, giống như chờ đợi cả ngàn năm, đứng bên cạnh cậu, ai có thể tránh được đây, trong cả trăm ngàn người rồi cũng sẽ chạm mặt …" Cô không nhịn được mà có chút kinh ngạc, những lời này Từ Cám viết thật sự hay, nhưng mà sao mấy câu đây càng nhìn càng thấy quen vậy nhỉ?

Tống Kiểu Kiểu nhíu mày nghĩ một hồi, cái này … không phải chính là 《Lúm Đồng Tiền Nhỏ》 của Lâm Tuấn Kiệt và Thái Trác Nghiên đây sao? Cô ấy trực tiếp lấy lời bài hát chép lại để làm thơ tình ư?

Thời điểm cô đang suy nghĩ, tầm mắt đúng lúc bắt gặp Lục Kinh Tả theo hướng này đi tới, cô vội mang thư tình trong tay nhét đại vào miệng túi quần.

Lục Kinh Tả mang túi chườm nóng trong tay đưa cho cô, cất giọng hỏi:

"Vừa mới xem cái gì vậy?"

Việc Từ Cám thích Đường Kỳ là bí mật nhỏ giữa hai người, đương nhiên cô sẽ không ăn ngay nói thật với cậu ấy, cho nên cô cứ thế ậm ờ không rõ nói: Đâu có gì đâu.

Cậu ấy còn đang chuẩn bị nói thêm thì Từ Cám đột nhiên xông vào bên cạnh gọi cô: Kiểu Kiểu, WC!

Tống Kiểu Kiểu vốn dĩ vì nói dối Lục Kinh Tả mà thấy có chút gượng gạo, cho nên sau khi nghe được lời này của Từ Cám gần như không cần nghĩ nữa mà cứ thế đứng lên: Đi đi đi.

Thị lực của Lục Kinh Tả rất tốt, vào lúc cô đột ngột đứng lên có một tờ giấy nhỏ từ trong túi quần cô rơi ra, cậu định gọi cô lại nhưng cô đã nhanh chân chạy ra khỏi lớp, chỉ để lại một bóng lưng nhỏ bé cho cậu.

Cậu mỉm cười bất lực, giây sau nhớ đến đồ cô làm rơi dưới đất liền cúi người xuống nhìn quanh, trông thấy một mảnh giấy ngay dưới ghế, bên trên hình như có viết gì đó, chi chít chằng chịt.

Cậu tự tay nhặt mảnh giấy kia lên, vào lúc vừa định bỏ vào ngăn bàn giúp cô lại nhìn thấy mấy câu trên giấy.

"Đường Kỳ, tớ thích cậu."

"Đường Kỳ, tớ có thể làm bạn gái cậu không?"

Câu chữ lớn như vậy đã kích động đến thị giác của Lục Kinh Tả, mi tâm cậu lập tức nhíu chặt lại.

Sau khi mang tất cả lời văn trên mảnh giấy nọ đọc xong, khuôn mặt thanh tú kia đã vô cùng căng thẳng nặng nề.

Mảnh giấy này là từ túi quần Tống Kiểu Kiểu rơi ra, lúc nãy khi cậu vừa bước vào lớp đã thấy cô thần thần bí bí, cứ như che giấu gì đó nên có tật giật mình, hóa ra cô chính là muốn giấu bức thư tình này, thư tình viết cho Đường Kỳ!

Cậu nghĩ đến chuyện lần trước Đường Kỳ mang sữa chua đưa cho cô, lẽ nào cô thích Đường Kỳ?

Cậu vẫn luôn hiểu rõ nha đầu kia bên ngoài thoạt nhìn có vô tư, thật ra trên thực tế lại vô cùng ngây thơ, ngây thơ đến mức cô căn bản còn không nhận ra cậu thích cô, thế nhưng hiện tại cô lại có thể ghi thư tình cho người khác, còn muốn làm bạn gái của người ta?

Lục Kinh Tả chỉ cần nghĩ đến chuyện này liền cảm thấy máu toàn thân bắt đầu âm ỉ sôi trào. Cậu trước nay chưa từng thừa nhận mình là người điềm đạm tốt đẹp cỡ nào, bởi vì chỉ có bản thân cậu hiểu rõ, nội tâm của cậu đến tột cùng có bao nhiêu cố chấp.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!