Chương 15: (Vô Đề)

Bảy giờ rưỡi sáng thứ bảy, sương sớm mù mịt, Tống Kiểu Kiểu ngồi sau xe đạp của Lục Kinh Tả vừa lay chân vừa nhìn mấy tia nắng ấm áp xuyên qua kẽ lá, vung vẩy khắp đường những sắc màu sặc sỡ.

Lúc gần tới cổng trường, Tống Kiểu Kiểu nghe thấy âm thanh quen thuộc từ phía sau truyền đến: Kiểu Kiểu!

Tống Kiểu Kiểu quay đầu lại thì nhìn thấy Từ Cám đứng cách đó không xa, cô vội đưa tay vỗ nhẹ lưng Lục Kinh Tả, cất giọng nói: Dừng xe.

Lục Kinh Tả nghe vậy bèn thắng lại, một chân chạm đất, ổn định thân xe, Tống Kiểu Kiểu thuận tiện nhảy xuống, đợi Từ Cám chạy về phía mình.

Sau khi chạy lại gần, Từ Cám đưa tay ôm vai cô, chào hỏi với hai người họ: Chào buổi sáng.

Chào buổi sáng.

Lục Kinh Tả đẩy xe đạp, Tống Kiểu Kiểu và Từ Cám đi theo bên cạnh, ba người đi một mạch về phía sân trường.

Từ Cám than thở với Tống Kiểu Kiểu:

"Cậu có biết lễ khai mạc bọn mình nhảy cái gì không?"

"Tớ cũng không biết, cậu biết hả?"

"Nghe nói là nhảy kết hợp, nhưng tớ chỉ biết một bài."

Bài nào?

Nét mặt Từ Cám sinh vô khả luyến*: Vận may đến rồi.

Tống Kiểu Kiểu: ...

(* Sinh vô khả luyến (): Là ngôn ngữ mạng phổ biến tại Trung Quốc, ý chỉ tiếp tục sống đã không còn ý nghĩa gì nữa, bất luận có lưu luyến hay bịn rịn người hoặc việc nào đó, sinh mệnh cũng đã không còn quan trọng.)

Khoảng tám giờ rưỡi, các bạn cùng lớp đều đến tầm tầm như nhau. Qua hơn nửa phút, chủ nhiệm lớp Trần Thục lúc này mới tới, các học sinh sau khi nhìn thấy bà đều tự giác từng người ngậm chặt miệng ngồi xuống ngay ngắn.

Trần Thục đi lên bục giảng:

"Vũ đạo cho lễ khai mạc của chúng ta đã định xong rồi, trước tiên chúng ta nhìn video bên dưới một chút."

Sau khi Trần Thục mở máy chiếu ra, trong nháy mắt một giai điệu quen thuộc vang lên trong lớp. Các bạn học đều không hiểu gì, kinh ngạc há to miệng, bởi vì giai điệu này bọn họ thường nghe các máy phát ở quảng trường phát cho các bác gái múa, chính là bài hát phổ biến toàn quốc 《Vận May Đến Rồi》!

Từ Cám quăng cho Tống Kiểu Kiểu một biểu cảm kiểu như cậu xem đi.

Trần Thục thấy dáng vẻ đám học trò của mình bị dọa sợ, không nhịn được bật cười:

"Nhìn xem các em đều bị dọa thành cái dạng gì rồi, vũ đạo của chúng ta là cải biên lại, xem tiếp các em sẽ rõ."

Cải biên?

Các bạn học thu hồi ánh mắt kinh ngạc, sau đó nhìn vào máy chiếu không chớp mắt. Quả nhiên phía trước chiếu một phiên bản không giống bọn họ từng xem qua, nhưng lúc này phần lớn các nam sinh đều há hốc mồm, bởi vì máy chiếu lúc này chiếu một phiên bản sinh động hơn nhiều, rất nhiều động tác xem ra vô cùng khó, lại còn nhấc mông vặn hông,... Cả đám bọn họ căn bản chính là không làm được mấy động tác đó.

Sau khi xem hết video kia, ánh mắt mấy bạn nữ nhìn sang mấy bạn nam đều thay đổi, phần lớn đều là trêu ghẹo. Tống Kiểu Kiểu nghiêng đầu qua nhìn Lục Kinh Tả, quả nhiên thấy cảm xúc trên mặt cậu hơi mất tự nhiên, cô tức khắc không nhịn được mà bật cười.

Lục Kinh Tả nhìn qua cô, lại là ánh mắt như vậy, Tống Kiểu Kiểu ngay lập tức chịu không được:

"Không sao, tớ chỉ, tớ chỉ cậu."

"Vẫn còn một bài, mọi người cũng xem một chút."

Bài hát tiếp theo là một bài thần khúc*, giai điệu cảm giác rất có tiết tấu, vô cùng mạnh mẽ, động tác xem ra cũng không hề khó như vậy.

Động tác trên máy chiếu lần này rất đồng đều, bởi vì khi nhảy lên vô cùng đẹp trai, các bạn nam ngay lập tức gào rú:

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!