Chương 27: Rượu

Yến tiệc trong cung, làm thần tử đương nhiên phải đến sớm.

Trưa hôm nay, Hàn Giang Tuyết đã bắt đầu chuẩn bị, sắp sửa xuất hành.

Liên phu nhân đi qua đi lại trong viện, nhìn bộ nào cũng thấy không vừa mắt.

"Sao đột nhiên lại vào cung dự Bách Hoa yến? Hiện giờ con vẫn chưa có chức vị gì, lúc ở cùng mấy vị đại thần, nhớ phải khiêm nhường một chút... Con cũng lớn rồi, mà trong nhà lại chưa may cho con mấy bộ xiêm y thích hợp vào cung, y phục của cha con không biết có vừa không nữa..."

Liên phu nhân cứ thế cằn nhằn, đến khi Hàn Giang Tuyết thay đồ xong bước ra, bà lập tức ngẩn người.

"Có gì không ổn sao?"

Hàn Giang Tuyết cúi đầu nhìn y phục trên người, y vốn ít khi ăn mặc chỉnh tề như vậy, lục tung tủ áo của cha mới tìm được vài bộ kiểu dáng đứng đắn.

"Ta đúng là lo lắng vô ích. Người cần áo gấm, Phật cần vàng son, con chỉ cần mặc chỉnh tề một chút là đã hơn người khác cả đoạn rồi."

Dù mỗi ngày đều thấy Hàn Giang Tuyết, Liên phu nhân vẫn luôn bị dung mạo của đứa con kế này làm cho kinh diễm.

"Có người chẳng kiêng mặn nhạt gì đâu, con phải thật cẩn thận, mặc kệ người ta nói gì, cũng không được đi riêng với ai cả." Liên phu nhân không yên tâm, dặn dò mãi không thôi.

Hàn Giang Tuyết gật đầu lia lịa, yên tâm, chuyện này y còn gấp hơn cả bà, tuyệt đối không có khả năng đơn độc với ai!

Lúc này, có người hầu vào báo, thần sắc trên mặt hơi kỳ lạ.

"Thập Tam Lang của phủ Dũng Nghị Quốc Công đến rồi, nói là tới đón Hầu gia."

Chưa đợi Liên phu nhân phản ứng, Hàn Giang Tuyết đã gật đầu bước ra ngoài.

"Biết rồi, ta ra ngay."

"Hả? Giang Tuyết, sao con lại đi với hắn? Trước kia chẳng phải còn cãi nhau với Thập Tam Lang sao? Hắn, hắn hình như đối với con..."

Liên phu nhân theo sau, vẻ mặt khó tin.

"Thiệp mời là Yến Phi Độ đưa tới, cũng đã nói rõ sẽ cùng vào cung."

Hàn Giang Tuyết vừa đến chính sảnh, liền thấy Yến Phi Độ đang chờ ở đó.

Không biết vì sao, mấy ngày nay, Hàn Giang Tuyết cứ có cảm giác như đang nhận thức lại Yến Phi Độ từ đầu, không chỉ tướng mạo tuấn tú, mà cả tính tình cũng khiến người ta muốn lại gần, đến cả y phục trên người hắn cũng trở nên đặc biệt vừa mắt.

Yến Phi Độ liếc nhìn Hàn Giang Tuyết, không nói gì về y phục của y, chỉ mỉm cười tiến lên trước, trước tiên chào hỏi Liên phu nhân, rồi mới quay sang Hàn Giang Tuyết nói: "Hiện giờ ngươi đội mũ có vẻ nặng quá, Thánh Thượng cũng từng nói Bách Hoa yến nên nhẹ nhàng một chút. Trên xe ta có cài trâm ngọc trắng để thay, có muốn lên đổi không?"

Hàn Giang Tuyết thì cũng chẳng để tâm có đổi hay không, chỉ thầm nghĩ Yến Phi Độ thật chú trọng đến từng chi tiết.

Ừm... cái loại chú trọng này sao mà quen thế nhỉ.

"Mẹ, con đi đây."

Hàn Giang Tuyết cùng Yến Phi Độ rời đi, Liên phu nhân chỉ ngơ ngác đứng nhìn theo.

Vừa nãy chẳng phải con còn nói hay lắm sao, mặc kệ người khác nói gì cũng không được đi theo họ à!

Trên xe ngựa, Hàn Giang Tuyết đã thay xong trâm, dù trên người khoác một bộ y phục tím sẫm, vẫn toát lên vẻ trẻ trung thanh tú.

Thiếu niên dựa vào cửa sổ xe, cúi đầu chỉnh lại ống tay áo, đôi chân thẳng dài ẩn dưới lớp trường bào, cổ tay lộ ra ngoài trắng như tuyết.

Cảm nhận được ánh mắt của Yến Phi Độ, Hàn Giang Tuyết lặng lẽ thu tay về, sau đó cầm lấy một quyển sách giơ lên che trước mặt.

Tuy không biết Yến Phi Độ đang nhìn gì, nhưng tóm lại... không cho nhìn!

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!