Chương 41: (Vô Đề)

Tống Nguyệt Nhu đầu óc choáng váng, lảo đảo trở về tiệm của mình, ngồi thẫn thờ trên ghế cho đến khi có khách bước vào đòi ăn gì đó, nàng ta mới bừng tỉnh.

Vừa làm tào phớ, nàng ta vừa nghĩ: muội muội Giang Tầm là vợ nàng ấy ư?

Giang Tầm thích nữ tử chẳng có gì lạ, có vợ cũng không kỳ quái.

Nhưng muội muội lại là vợ thì kỳ quái quá đi mất!?

Nàng ta rất ít khi gặp loại tình huống này, luôn cảm thấy nó có vẻ trái luân thường đạo lý.

Hay là, A Nhã không phải muội muội ruột của Giang Tầm? Là họ hàng chăng?

Thôi kệ, đó là chuyện nhà người ta, đừng bận tâm nhiều thế!

Tống Nguyệt Nhu lắc đầu bừa bãi, ép mình chuyên tâm vào việc làm đồ ăn.

Bên kia, đợi Tống Nguyệt Nhu đi rồi, A Nhã mới từ sau lưng Giang Tầm bước ra, vỗ nhẹ vào cánh tay Giang Tầm, oán trách nói: "Tại ngươi hết đó, ta thấy người muốn ban ngày tuyên dâm chính là ngươi mới đúng."

Vốn dĩ nàng ôm mặt Giang Tầm chỉ là muốn cô đừng tức giận đến thế, đừng chấp nhặt với những người đó.

Nhưng Giang Tầm cứ nhất quyết nói mình không khỏe, cần nàng hôn một cái mới chịu hết.

Không hôn thì không cho đi.

Bất đắc dĩ, A Nhã đành nhón chân, hôn nhẹ như chuồn chuồn lướt qua môi Giang Tầm.

Ai ngờ lại bị Tống Nguyệt Nhu nhìn thấy đúng lúc.

Tuy rằng bị Tống Nguyệt Nhu thấy cũng không sao, thậm chí còn có thể dập tắt tâm tư nhớ thương Giang Tầm của đối phương.

Nhưng cảnh hai người thân mật bị người khác trông thấy, nghĩ thế nào cũng thấy kỳ quái, nàng làm sao có thể không thấy xấu hổ chứ.

Lườm Giang Tầm vài cái nữa, A Nhã mới bỏ cô lại, đi thẳng vào trong sân.

Bị lườm, Giang Tầm chẳng cảm thấy gì, ngược lại còn thấy ngứa ngáy trong lòng, cảm thấy A Nhã như một chú mèo nhỏ, có chút tính khí con nít nhưng rất đáng yêu.

Cô chân trước chân sau theo sát A Nhã, cùng nàng lui tới quanh bếp lò, giúp nàng làm việc.

Món gà ăn mày gói lá sen nướng trong lò đã chín, được Giang Tầm dùng cây gậy kéo ra, gõ vỡ lớp đất sét bọc ngoài trên mặt đất.

Mùi thơm bay ra, Giang Tầm tức khắc nước miếng chảy ra, không ngừng nuốt nước miếng, thậm chí còn ngửi thấy được cả cảm giác mềm tan bên trong.

Đặt con gà còn bọc lá sen vào đ ĩa, cô lại bắt đầu bưng các món khác.

Một đ ĩa rau xào, một chậu mì sợi.

Mì sợi làm từ sáng sớm, nhưng không để nguội thành mì lạnh, mà được múc mấy muỗng lớn tương thịt xào chín, trộn đều lên ăn.

A Nhã hỏi: "Giang tỷ tỷ, ngươi muốn uống rượu không? Cái vò còn thừa chút."

Cái vò rượu nàng dùng để làm đất sét ướt còn sót lại một ít, nếu Giang tỷ tỷ không uống thì chỉ có thể đổ đi.

"Được, ta uống."

Chưa từng uống rượu ở đây, vừa hay thử xem sao.

Giang Tầm tìm ra hai cái chén sứ thô, chia rượu trong vò ra, mỗi người rót lưng chừng chén.

"Cùng cụng ly nào ~"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!