Chương 42: (Vô Đề)

Mọi người có nghi ngờ giống tôi không? Những bài đăng của Diamond ý là đang ám chỉ Đình Phong có đúng không? Tại vì tôi cũng có nghe khá nhiều người nói rằng Diamond lúc trước có đơn phương Đình Phong thì phải. Với lại thêm cái bài đăng mới đây của hai người họ nữa, tôi càng chắc chắn suy nghĩ rằng Diamond đơn phương Đình Phong! Mà hình như là Đình Phong đã có người thương rồi thì phải…

" Đúng luôn bồ ơi, tôi cũng vì hai vái bài đăng đó mà thắc mắc nãy giờ, không dám lên tiếng… "

" Ê nhưng mà nói Đình Phong có người yêu tự nhiên thấy buồn quá… Mong anh hạnh phúc bên người ấy nha. "

" No… Tôi đu couple Phong An đấy… "

" Tôi đu Phong Khôi còn mệt hơn đây này, sóng gió liên miên luôn. "

Phong: Mình có người yêu là thật, cũng càm ơn mấy lời chúc phúc của các bạn.

…: " Ủa ủa??? "…

…: " Rồi buồn luôn… Khóc luôn. "…

…: " Phong An của tui sẽ đi về đâu đây? "…

Venn: Mọi người đừng có lo, couple em chèo là chạy bằng tàu ngầm mà ạ?" Nhưng mà khoan xí đi, đang bàn luận về chuyện của Đăng Khôi với Đình Phong mà tự nhiên lái sang chuyện khác vậy? Mấy bạn là dân tổ ạ? Sao bẻ lái gắt thế? "

Minh An đọc bình luận mà dở khóc dở cười, mọi người thì đang lo sốt vó cho couple Phong An trong khi người yêu mà Đình Phong nhắc tới là Minh An đây chứ đâu?

Nhìn điện thoại cười tủm tỉm mãi đến gần 11 giờ tối, Đình Phong vào dỗ đi ngủ mới chịu dẹp máy.

– Minh An à, mốt sau này không có anh rồi em cứ tiếp tục mấy cái thói hư của em mãi như vậy đó hả?

– Anh đừng có nói gỡ mà…

– Hứa với anh, sau này không được thức khuya nữa, có được không?

– Vâng, em hứa với anh mà. Anh Phong ơi, ôm ôm.

Thật sự anh mãi mãi không cưỡng lại với cái dáng vẻ nũng nịu này của cậu mất, đã có lần anh muốn kiên cường không ngã gục trước cái dáng vẻ đang yêu này nhưng bất thành.

…—————-…

Hôm nay cả team tự thưởng cho mình một ngày đi chơi xả stress sau những ngày mệt nhọc. Kiếm một khu trung tâm thương mại gần đó rồi tấp vào.

Hôm nay Minh An mang rất ít tiền, vì cậu đã tự đặt ra cho bản thân những mục tiêu nên phải để dành tiền, chi tiêu cũng sẽ phải ít lại.

Đi dạo một vòng, mọi người đã mua những món đồ cho riêng mình nhưng vẫn không thấy trên tay Minh An cầm bất cứ thứ gì cả.

– Em không mua đồ sao?

– Thôi tốn kém lắm, với lại em cũng đang để dành tiền ạ.

– Em tiết kiệm tiền như vậy thì xài tiền của anh đi. Em xài cũng đâu có tổn hại gì đến cái phần tiết kiệm kia của em.

– Thôi, em xài tiền của anh nhiều lắm rồi, em cũng ngại lắm.

– Không sao, anh không nói gì thì ai dám nói em chứ, em cứ xài thoải mái thôi. Tiền anh làm ra là để em xài mà.

Đúng là người giàu, thở thôi cũng ra tiền nhỉ?

Nghe lời Đình Phong, Minh An thích cái gì thì liền nhanh tay quẹt thẻ, số dư trong tài khoản cũng giảm dần. Nhưng Đình Phong không cảm thấy tức giận hay gì cả, anh còn rất vui là đằng khác nữa kìa. Minh An vừa mua xong thứ gì thì liền đưa đồ cho Đình Phong cầm, chàng AD giỏi nhất thế giới giờ đây cũng phải thành giá treo đồ của Thỏ nhỏ mà thôi.

– Em mệt quá à, chúng ta tấp vào quán nào đó đi.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!