Vào gương
Ngày đầu tiên, đám người Địch Ni không có bất kỳ manh mối nào, ban ngày ngoại trừ lợi dụng thời gian rảnh rỗi kiểm tra xứng quanh gương một chút, thời gian còn lại đều ngoan ngoãn đi học.
Những chiếc gương kia cực kỳ bình thường, không có một cái nào làm cho Địch Hạt cảm giác được loại khí tức như buổi sáng ngày hôm trước, ngược lại Lâm Hủ nhìn chằm chằm lâu, không có dị thường đều sắp tưởng tượng ra dị thường, luôn cảm thấy vừa quay đầu lại thì thân ảnh phản chiếu bên trong gương sẽ quay lại nhìn về phía mình, tự làm cho chính mình nổi da gà.
Quan Dục tuy rằng thoát khỏi xúc động dị thường, nhưng thân thể không thể khôi phục nguyên trạng, năng lực cũng bị suy yếu hơn phân nửa.
Hắn đã hỏi qua Địch Hạt, Địch Hạt nói nguyền rủa còn lại đã hòa làm một thể với linh hồn, nếu muốn giải trừ, cần một khoảng không gian và thời gian dài để thực hiện, hơn nữa phải có sự hỗ trợ của Địch Hạt, tốt nhất là nên trở lại không gian chủ thần sau đó mới làm.
Vì vậy, hắn chỉ có thể chịu đựng sự suy yếu trong phó bản đầu tiên này.
Một ngày học khiến cho mọi người đều cảm thấy mê man, đối với nhân loại đã thoát ly trường học nhiều năm mà nói, cơ bản không khác gì đang nghe sư thầy niệm kinh.
Địch Hạt ngược lại rất tò mò, sự hiểu biết của hắn về tri thức của nhân loại cơ bản chỉ đến từ những vật phẩm mà nhân loại hiến tế cho thần tử, cho nên có tri thức hắn sẽ cảm thấy quen thuộc, nhưng có những tri thức hắn lại hoàn toàn không hiểu.
Xem ra sau này có thể đi xem những đồ vật có thể đổi được trong thương thành của chủ thần một chút.
Cho đến khi tan học, ba người đều không gặp phải chuyện gì kỳ quái.
Bọn họ cùng nhau ăn cơm tối, không gặp được người chơi khác, trước khi tách ra, Địch Hạt đứng ở trước mặt Lâm Hủ, quấn một luồng sương đen lên người cô, dùng để bảo vệ thân thể và định vị, chuyện buổi sáng vẫn luôn khiến hắn có chút không yên tâm.
Nàng hướng về Địch Hạt nói một tiếng cảm ơn, liền đi vào ký túc xá của mình.
Ngày hôm qua Lâm Hủ ở trong phòng không gặp phải chuyện gì, nhưng hôm nay, lại có người theo dõi cô........! Trong khi tắm, một bóng đen dần dần xuất hiện ở trong gương.
Nó toàn thân mọc đầy lông, nhưng còn chưa kịp đụng phải gương, đã có một tầng sương mù màu đen mơ hồ tràn ngập, giống như là muốn tô điểm tất cả dị thường.
Quái vật lông đen này phản ứng rất nhanh, không bị sương mù dính liền lui ra, phía sau nó, một cô gái trong suốt dần dần hiện lên, thân ảnh so với ngày hôm qua có chút ảm đạm, cùng quái vật nhìn đám hắc vụ, khuôn mặt nhạt nhẽo nghiêm túc.
Sau đó các nàng thử đánh tan, tới gần, dời đi, đều không có cách nào vòng qua sương đen, tiến vào phòng mục tiêu.
Thẳng đến khi Lâm Hủ lên giường ngủ, các nàng đều không có cách nào bỏ chướng ngại vật bất thình lình xuất hiện này.
Cô gái cho rằng, chỉ cần kéo đối phương vào gương, ở thế giới phản chiếu sương đen sẽ không thể ngăn cản chính mình, đi vào tập kích đồng đội của thiếu niên đả thương mình.
Mà kéo vào Thế Giới Phản chiếu cũng không nhất định cần tiếp xúc với đối tượng, cũng có thể trực tiếp đem hai không gian tiến hành đối điệu, vì thế cô giơ lên một chưởng, vung xuống phía dưới, phòng ngủ của Lâm Hủ trong nháy mắt liền chuyển hóa thành Thế giới phản chiếu.
Trong không khí vang lên một tiếng thủy tinh vỡ vụn, Lâm Hủ vẫn không tỉnh, chỉ ôm chăn trở mình.
Quái vật lông đen không thể chờ đợi để xông vào phòng ngủ để cắn nát đồng đội của tên đáng ghét kia.
Nhưng ngoài dự liệu của các nàng, tầng sương đen kia cư nhiên vẫn quấn quanh toàn bộ phòng ngủ, phảng phất như một tầng vòng bảo hộ.
Quái lông đen nếu không phải bị cô gái kéo một chút, thiếu chút nữa liền đụng phải.
Các nàng hai mặt nhìn nhau, chẳng lẽ đêm nay không có cách nào để tiếp cận được tên nhân loại này sao?
Các nàng không dám mạo hiểm xông vào, dù sao cảnh tượng sáng nay còn rõ ràng trước mắt, thiếu niên kia căn bản cũng không có tiến vào Gương Chiếu, nhưng lại có thể phát ra công kích có thể thương tổn đến các nàng, nếu như trêu chọc phải kẻ thù mạnh như vậy, các nàng căn bản không có khả năng dễ dàng đào thoát, thậm chí còn có khả năng bị chân chính đánh chết.
Tràng diện đột nhiên dừng lại, trước kia, thậm chí tối hôm qua còn tùy ý đùa bỡn con mồi, hiện tại chỉ có thể đứng ở ngoài phòng không dám tiến thêm một bước.
Quái vật lông đen đột nhiên bắt đầu tạo ra tiếng ồn, đập vỡ phòng khách của thế giới phản chiếu, hy vọng có thể đánh thức con mồi, để cho cô gái kia bước vào cái bẫy khủng khiếp.
Đáng tiếc Lâm Hủ ngủ vô cùng ngọt ngào, làm cho tất cả hành vi của nó đều biến thành vô ích.
Cứ như vậy, Lâm Hủ ở trong phòng ngủ Phản chiếu thế giới an tâm ngủ cả đêm, mặc dù bị hai quái vật nhìn chằm chằm, nhưng nàng cái gì cũng không phát hiện, trực tiếp ngủ đến sáng sớm hôm sau........
Sáng hôm sau, Địch Hạt và Quan Dục lần nữa đi tới căng tin, lại phát hiện người chơi tới nơi này trở nên ít đi, thậm chí cho dù đến, sắc mặt cũng không đẹp.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!