Chương 109: (Vô Đề)

Uý Triếp ngồi ở góc lớp học, không ngừng suy nghĩ về những gì sẽ được thực hiện sau này.

Xung quanh đầy những lời thì thầm của học sinh, và những gì giáo viên không biết những gì được gọi là âm thanh giảng dạy.

Không biết vì sao, hắn cảm thấy những thanh âm chung quanh này tựa hồ có chút ầm ĩ, tựa như mình vốn không nên nghe rõ ràng những thanh âm này.

Mình hẳn là...! Nên càng thêm rút lui, hẳn là cách thế giới này xa hơn.

Loại nghi hoặc khó hiểu này làm cho suy nghĩ của hắn càng thêm lộn xộn, đến sau khi chuông tan học vang lên, vẫn như cũ không quyết định tốt, kế tiếp nên đi đâu tiến hành thăm dò.

Là đi Uý Triếp sống qua nơi cảm thụ một chút, hay là tìm người quen thuộc hắn hỏi thăm hắn nhiều hơn một chút đây.

Hai phương pháp này kỳ thật không sai biệt lắm, hắn cảm thấy như vậy có thể nhanh chóng phát hiện mình cùng Uý Triếp bất đồng, có lẽ có thể kích thích ra những thứ bị hắn lãng quên.

Đúng lúc này, một bóng người đi đến bên cạnh hắn vỗ vai hắn, ngữ khí quen thuộc chào hỏi.

"Này, Uý Triếp, còn cách buổi trưa một thời gian. Chúng ta đi chơi trò chơi trong quán cà phê Internet nhé."

Hắn ngẩng đầu nhìn lại, người tới hình như là bạn học cùng lớp của Uý Triếp, tên tựa hồ là...! Tiền Tranh.

Đúng vậy, chính là gọi là Tiền Tranh........! Bất quá chỉ là một người bạn học, mình làm sao có thể nhớ kỹ loại tình báo hoàn toàn vô dụng này?

Nhìn gương mặt tràn đầy ý cười của Tiền Tranh, Uý Triếp không khỏi sinh ra nghi hoặc như vậy.

Nhưng không đợi hắn nhận được đáp án, một chuyện khác đột nhiên hấp dẫn sự chú ý của hắn.

Không biết có phải theo bản năng nhìn chằm chằm vào gương mặt Tiền Tranh quá lâu rồi, Uý Triếp đột nhiên cảm thấy một tia kỳ quái.

Khuôn mặt của người này...! Có thật sự là trông như thế này không?

Vừa mới nhớ tới thân phận đối phương trong đầu, đột nhiên xuất hiện nghi vấn như vậy.

"À. Làm sao vậy Uý Triếp, sao lại nhìn chằm chằm vào tôi như vậy..."

"...! Gần đây cậu đã đi phẫu thuật thẩm mỹ à?"

Ha?

Muốn nói những ký ức đã mất, Uý Triếp có thể còn chưa xác định, nhưng nếu vừa mới nhớ tới các loại tin tức về Uý Triếp, hắn lại vô cùng nhớ như in.

Khuôn mặt của Tiền Tranh...! Dường như so với bây giờ trưởng thành hơn một chút, không đứng đắn một chút, dường như màu da cũng phải sáng hơn một chút, không sâu như bây giờ.

Chỉ cần chú ý tới, liền không cách nào không đi so sánh với trong trí nhớ, càng quan sát, Uý Triếp càng phát hiện diện mạo của đối phương tựa hồ có trình độ biến hóa nhất định.

"Cậu đang nói cái gì vậy, trời đất ơi tôi làm sao có thể đi phẫu thuật thẩm mỹ được chứ..."

"Vậy cũng không nhất định, vạn nhất một ngày nào đó cậu đột nhiên phát giác mình lớn lên kỳ thật không đẹp trai như vậy, nói không chừng đầu nóng lên, liền đi như vậy đây?"

Cậu có nghiêm túc không đấy..."

Tiền Tranh cũng không nói gì nữa, cậu còn chưa có kỳ quái đến mức sinh ra loại ý nghĩ này, nhưng biểu tình nghiêm túc của Uý Triếp lại rất khó làm cho cậu cảm thấy đối phương đang nói chuyện cười nhạo, vì thế cậu bán tín bán nghi mượn một cái gương với nữ sinh bên cạnh, cẩn thận quan sát mặt mình.

"Đây không phải là giống như ban đầu sao? Không có gì khác nhau, vẫn tự tin như vậy, đẹp trai như vậy!"

Mỹ nữ bên cạnh đều không nói gì, nàng kỳ thật vừa vặn nghe được hai người này vừa mới nói cái gì, nguyên bản còn cảm thấy soái ca ngồi kia đang nói giỡn, hiện tại nàng cảm thấy, nếu là cậu trai này.

Cũng không phải là không thể.

Uý Triếp bất quá chỉ là thuận miệng nói ý nghĩ của mình, hắn có một loại cảm giác khó hiểu, tựa hồ có chuyện gì âm thầm xảy ra, mà hắn đến nay vẫn hoàn toàn không biết gì cả.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!