Chương 1: (Vô Đề)

Chu Thanh Nhược bị

nhốt trong tủ đồ đã hai ngày rồi, đói đến mức đầu váng mắt hoa, thật sự

đã không chịu đựng được nữa, mặc dù nàng biết thế giới bên ngoài tủ là

cảnh tượng long trời lở đất, cảnh chém giết đầy trời giống như quỷ dữ từ địa ngục sống lại, quân phản loạn sớm đã chiếm lấy hoàng cung rồi, có

lẽ đi ra ngoài chính là chết, nhưng bây giờ nàng cứ tiếp tục ngây ngốc ở đây cũng chỉ sống đến ngày mai, không bằng dứt khoát mạo hiểm một lần,

có lẽ có thể may mắn chút ít?

Thời tiết khá u ám, mây đen đầy

trời, mặt trời bị che khuất, tỏa ra ánh sáng khá yếu ớt, Chu Thanh Nhược lạnh quá run lên một cái, đều nói quân phản loạn cũng giống như lũ

cường đạo (cướp), dọc theo đường đi đốt lửa giết người chuyện gì cũng

làm, nếu mình mà gặp phải....

Nàng còn nhớ rõ ngày đó nàng chải

đầu bên song cửa sổ, cung nữ Linh Ngọc sắc mặt tái nhợt chạy vào, mở

miệng nói: "Chủ tử không xong rồi, sáng sớm hôm nay cửa thành đã bị phá, quân phản loạn đã đánh vào hoàng cung rồi."

Chu Thanh Nhược cả kinh thất sắc, "Bệ hạ và Thái hậu đâu?"

Ánh mắt Linh Ngọc mang theo vài phần thương hại, "Chủ tử, tối hôm qua Bệ hạ và Thái hậu đã xuất cung từ mật đạo rồi..., bây giờ không phải là lúc

nói chuyện này, chủ tử người núp vào bên trong tủ, nô tỳ đi ra bên ngoài xem tình huống một chút."

"Em ra bên ngoài có thể gặp chuyện không?"

Linh Ngọc tự tin cười nói, "Chủ tử, người cũng biết ca ca em là lính tiên

phong, lúc này bên ngoài rất rối loạn, dù tánh mạng y có bị gì nhất định cũng sẽ tới tìm em, em đi tìm Hoa ca ca, y thông thuộc nhiều đường, sau đó xem xem có thể làm sao cứu chủ tử ra ngoài."

"Linh Ngọc!"

Chu Thanh Nhược cảm giác chuyện không đơn giản như vậy, nhưng Linh Ngọc rất nhanh đã đưa nàng vào trong nội thất đẩy vào trong tủ quần áo, sau đó

không nói tiếng nào liền rời khỏi.

Cứ như vậy đã qua hai ngày,

cũng không thấy Linh Ngọc trở lại tìm nàng, ngược lại tẩm điện của nàng, lại bị người ta cướp sạch sẽ.

Về phần tại sao chỗ nàng ẩn thân

lại không bị lục soát, thật ra thì cũng do may mắn, Chu Thanh Nhược ở

trong viện này gọi là Thủy Vân Gian, cách chánh điện khá xa, gần với

hướng Ngự hoa viên, nghe nói từng là chỗ ở của sủng phi tiền triều, bên trong có rất nhiều vật dụng của tiền triều vẫn còn lưu lại, ví như

chiếc tủ lim hiện tại nơi nàng đang ẩn thân được sơn màu trắng đồng màu

với bức tường, được đặt sau chiếc giường khắc hoa, bao quanh bức tường,

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!