Chương 6: Hoàn

15

Tội ác của Thịnh Trung Diêm, dùng từ tội lỗi chồng chất để miêu tả cũng không phải là nói quá.

Ông ta giẫm đạp lên sinh mạng của vô số người mới có thể đi đến vị trí thừa tướng. Ông ta yên tâm thoải mái hưởng thụ vinh quang của người ở địa vị cao, không hề thương tiếc cho sinh tử của người khác.

Mẫu thân của ta chỉ là nấc thang đầu tiên của ông ta. Nhưng cha mẹ và huynh trưởng của Cố Tòng Cẩn chính là vật hy sinh vô tội khi ông ta đùa bỡn quyền mưu. Thậm chí, ông ta còn chưa từng biết tên của họ. Ông ta chỉ việc khua môi múa mép trong kinh thành là đã có người thay ông ta đi thảm sát toàn bộ Cố gia.

Ngày hôm ấy, ta làm nũng, đòi Cố Tòng Cẩn đưa ta đi cưỡi ngựa. Lúc trở về, 73 mạng người Cố gia đều phơi thây trong đại viện Cố gia. Ngoại trừ Cố Tòng Cẩn ra, không một ai sống sót. Ngay cả hai con chó trông cửa cũng bị chém đầu.

Khi đó, Cố Tòng Cẩn 12 tuổi, ta 10 tuổi.

Hắn phát điên suốt một thời gian dài.

Mọi người đều nói là tai hoạ do thổ phỉ trong Tam Hiệp Quan gây ra.

Hắn tin.

Hắn khổ luyện võ nghệ, ngày ngày qua lại trong Tam Hiệp Quan. Ta sợ hắn gặp chuyện không may, nhiều lần cùng hắn đi đi về về.

Mãi cho đến hai năm trước, hắn đột nhiên đổi tính đổi nết, bỏ võ theo văn.

Kể từ ngày hôm ấy, hắn luôn né tránh ta, không chịu gặp lại ta. Ta từng cho rằng hắn sợ mình làm liên luỵ đến ta, mãi cho đến khi ta nghe thấy lời nói của tổ mẫu và đại bá phụ trong phủ.

"Đệ đệ của con khó khăn lắm mới giúp con dẹp hết các chướng ngại vật, bò lên được đến vị trí này. Sau này, con phải trợ giúp nó bước lên địa vị cao đấy."

Đúng rồi, sau khi phụ thân của Cố Tòng Cẩn gặp chuyện, đại bá đã tiếp nhận chức tri phủ Thanh Châu.

Trước kia, ta không suy nghĩ nhiều, nhưng bây giờ, tất cả mọi sự nghi ngờ đều được xâu chuỗi lại.

Ta chưa bao giờ ghét cay ghét đắng việc ta sinh ra trong Thịnh gia, trong huyết quản chảy dòng máu Thịnh gia đến như vậy.

Lúc Cố Tòng Cẩn lên kinh thành đi thi, hắn không hề báo cho ta biết, nhưng ta biết, hắn đi báo thù.

Người hắn muốn tìm là Thịnh Trung Diêm, là phụ thân của ta.

Là ta bày mưu đặt kế, liên hệ với lão nô bộc trong phủ đệ ở kinh thành, vị lão nhân đã từng được mẫu thân giúp đỡ, để bà ấy lựa lời nói mát bên tai Thẩm thị, khiến bà ta muốn kiểm soát việc hôn nhân của ta.

Ta biết rõ, bà ta không thể chịu được việc ta sống yên ổn ở Thanh Châu.

Quả nhiên, chưa đầy 3 tháng, phụ thân đã đón ta lên kinh thành.

16

Trên điện Kim Loan, Tiêu Dịch giận dữ ném một loạt lá thư xuống trước mặt Thịnh Trung Diêm.

Những lá thư này chất chứa mưu đồ bí mật suốt bao năm qua của ông ta và huynh trưởng Thịnh Trung Vũ.

Trong đó thảo luận về từng vụ tham ô vi phạm pháp luật, kết bè kết phái, cướp của giết người.

Trong đó còn có cả vụ án của Cố gia.

Con người của Thịnh Trung Vũ, trời sinh tính tình đa nghi. Ông ta giữ lại tất cả lá thư, bảo quản kỹ càng, chỉ e sợ một ngày, đệ đệ ruột của mình sẽ qua cầu rút ván.

Không ngờ rằng, trong nhà còn có một kẻ chờ thời như ta. Nhà cũ của Thịnh gia, chưa từng có ai để tâm đến ta. Việc này cũng khiến cho những hành động của ta thuận lợi hơn rất nhiều.

Nếu Cố Tòng Cẩn tin ta, tình nguyện thẳng thắn nói thật với ta, những chứng cứ này sẽ xuất hiện trong tay hắn trước. Hắn không cần vì chuyện này mà ngày ngày diễn trò trước mặt Thịnh Trung Diêm có huyết hải thâm thù với mình, cũng không cần phải hạ thấp mình trước mặt ông ta.

Thậm chí là lấy bản thân làm mồi nhử.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!