Chương 42: (Vô Đề)

Editor & Beta: Mai_kari

Hai người dọc theo con đường cũ trở về nhà, sau khi cửa lớn ở phía sau đóng lại.

Tương Thiếu Diễm lập tức đưa tay kéo mặt lạnh lùng của Uông Triết lại: "Vừa rồi thật hung dữ nha, anh xém bị em hù sợ luôn."

Uông Triết mặt mày liền trở nên nhu hòa: "Xin lỗi, do em kích động …"

"Em nói không sai." Tương Thiếu Diễm cởi khăn quàng cổ cùng áo khoác móc lên trên kệ áo, xoay người hướng về phía y mở rộng hai tay.

"Anh đương nhiên là của em, tới ôm Omega của em đi nào."

Uông Triết vừa nghe tai chợt đỏ, nghe lời hắn, đi tới ôm lấy hắn vào trong lòng ngực, nhỏ giọng nói: "Học trưởng là đang làm nũng với em sao?"

"Phải thì sao?"

"Không sao cả, rất tốt, em nghĩ rằng mấy ngày vừa qua em hạnh phúc tới sắp chết luôn rồi … Em còn thường nghĩ, chẳng biết có phải mình đang nằm mơ hay không?"

Tương Thiếu Diễm buồn cười, nhón chân lên cắn một cái lên môi dưới của y: "Có đau không?"

"A … có một chút …"

"Vậy thì không phải là mơ." Tương Thiếu Diễm liền tiến tới hôn lên chỗ mình vừa cắn.

"Em cũng là của anh."

Uông Triết ngượng ngùng gật đầu, trong đôi mắt xanh biếc phảng phất biến thành một hồ nước ấm áp, bao bọc lấy người cũng tràn đầy ấm áp.

Y hơi cúi đầu, chủ động tìm kiếm đôi môi Omega nhà mình, dịu dàng cùng nhau ma sát.

Tương Thiếu Diễm rất hưởng thụ cảm giác mềm dịu này, nhiệt độ trong cơ thể hắn cũng chưa hoàn toàn dâng cao, cũng không cần vội vàng làm, nên rất tận hưởng ôm cổ Uông Triết mặc kệ y hôn.

Uông Triết tựa như đang ôm lấy bảo vật mà không ngừng cẩn thận, rõ ràng chuyện kịch liệt hơn cũng đã làm không biết bao nhiêu lần, nhưng vẫn ngây ngô vô cùng, đầu lưỡi chỉ đưa vào trong một cái, nhẹ nhàng đụng vào lưỡi của Tương Thiếu Diễm liền rút ra.

Đôi tay đang đặt ở bên hông dần tiến vào trong vạt áo, lòng bàn tay hơi lạnh tiến lên phần ngực Tương Thiếu Diễm khiến cho hắn vì lạnh mà rụt người một cái, Uông Triết lập tức dừng lại, chờ lòng bàn tay ấm trở lại, mới tiếp tục dán lên cơ thể nhẵn nhụi ấm áp mà xoa.

Tương Thiếu Diễm lại là người đầu tiên chịu không nổi, tin tức tố bắt đầu phát tán ra, nhiệt độ cơ thể cũng càng lúc càng cao, nhưng cảm giác vẫn còn kém hơn một chút, dù sao cũng là ngày thứ tư rồi, kỳ phát tìn. h cũng đã tiến vào giai đoạn cuối cùng, không giống mấy ngày đầu vừa chạm vào đã lửa bốc cháy.

Hắn nhịn không được giục: "Phía trước … phía trước cũng sờ."

Uông Triết lập tức nghe theo, ngay sau đó đem người trong lòng đè lên tường, nụ hôn cũng trở nên mạnh mẽ, bàn tay lập tức tiến lên phía trước, kéo áo của hắn lên tận ngực, ngón tay đè lên hai đầu v* hơi nhô ra, nhẹ nhàng vuốt v3.

"Học trưởng …" Màu trong hồ nước ngay mắt của y cũng chợt trở nên thâm sâu.

"Em có thể liế. m không?"

Tương Thiếu Diễm mấy ngày qua cứ nhìn thấy đôi mắt này của y sẽ lập tức chân mềm nhũn, quay đầu nói.

"Đừng hỏi anh, muốn làm thì làm."

Uông Triết nghe vậy liền vùi đầu cúi xuống, để sát vào đầu v*, nhẹ nhàng hôn quanh bốn phía, sau đó lè lưỡi, cẩn thận mà liế. m một chút, đầu v* đang gắng gượng lập tức nổi lên ánh nước.

"Thật là đáng yêu …" Y lẩm bẩm nói, nhìn chằm chằm không chớp mắt.

"Chỗ nào đáng yêu, chết tiệt!"

Tương Thiếu Diễm có chút hối hận đã đáp ứng y, nhưng Uông Triết đã không dừng lại được nữa, sau khi liế. m vài cái xong, liền mở miệng đem toàn bộ đầu v* ngậm vào, dùng đầu lưỡi quấn lấy vừa hút vừa liế.m, còn phát ra tiếng nước tấm tắc, tựa như đang phẩm thường mỹ vị vậy.

Tương Thiếu Diễm cắn chặt môi kiếm chế tiếng k. êu r. ên của mình, cảm thấy phần ngực phía trước bị liế. m đã gần như phát sưng, hai chân mềm sũng, chỉ có thể dựa vào cánh tay đang đặt bên hông của Uông Triết mà cố gắng đứng vững, không bị tuột xuống.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!