Chương 37: (Vô Đề)

Editor & Beta: Mai_kari

Uông Triết nhìn phần thân lõa lồ của hắn, ánh mắt cũng sầm lại, hầu kết không ngừng di chuyển, cố gắng lắm mới tìm được thanh âm của mình: "Thật sự có thể sao?"

"Thích em, có thể, mau lên." Tương Thiếu Diễm đơn giản thô bạo mà nói.

Uông Triết rốt cục cũng dám thả ra lá gan, nhẹ nhàng đưa tay chạm tới thắt lưng của hắn.

Dưới tay chính là phần da nhẵn nhụi mềm nhẵn, mang theo nhiệt độ cao hơn hẳn bình thường, Tương Thiếu Diễm bị bàn tay rộng lớn của y chậm rãi vuốt v3, thở d. ốc càng thêm bất ổn, nhưng tay của Uông Triết cứ lằng nhằng ngay chỗ vùng thắt lưng, dường như không dám tiến lên trên.

"To gan một chút..

sờ chỗ nào cũng được cả." Hắn đành phải chủ động vậy.

Uông Triết tay sờ sờ một hồi, cẩn thận mà vươn lên trên, mang theo thành kính và quý trọng, đến tận khi ngón tay chạm được vào đầu ng. ực thì mới nhẹ nhàng nắn một cái.

Trong nháy mắt Tương Thiếu Diễm hít sâu một hơi.

"Để em tăng nhiệt độ, không anh sẽ bị cảm lạnh mất." Dứt lời lập tức bước xuống giường.

Tương Thiếu Diễm đang nóng tới cả người đổ mồ hôi: "???"

"Con mẹ nó em mau cút về đây cho anh —" Lời mắng chửi mới được phân nửa thì Uông Triết đã nhanh chóng tăng nhiệt độ, lần thứ hai áp xuống.

Mạnh mẽ mà hôn anh.

Đầu lưỡi thâm nhập vào phần môi đang hé mở kia, ở bên trong vòm miệng không ngừng quấy liế.m, xâm chiếm từng ngóc ngách, không cho một chút tin tức tố nào tiết ra, mang theo khí thế hung hãn như muốn đem hắn nuốt vào bụng, tựa như cơ khát hồi lâu cuối cùng đã gặp cơn mưa rào.

"Ngô …" Tương Thiếu Diễm bị trống rỗng lo lắng dằn vặt nửa ngày rốt cục cũng tiếp nhận được vị đạo Alpha, tựa như đi ở sa mạc lâu ngày rốt cục tìm thấy được nguồn nước, tham lam mà đem đầu lưỡi của mình quấn tới, hấp thu tin tức tố dù nhỏ nhoi yếu ớt nhưng đủ để cứu mạng hắn lúc này.

Vết thương ngay khóe miệng Uông Triết đã hoàn toàn lành lại, hôn mạnh mẽ mà tàn bạo, bàn tay đặt ngay trước ng. ực hắn, dịu dàng mà không mất đi độ mạnh không ngừng vuốt v3, hai khỏa hồng châu đã sớm đứng thẳng kia dưới sự ma sát của lòng bàn tay có chút đau, nhưng mang theo chính là kh. oái c. ảm.

Ngay sau đó bàn tay lướt xuống bên hông, ôm lấy thắt lưng của Tương Thiếu Diễm ôm đỡ hắn lên, c. ởi ra phần quần áo cuối cùng trên người.

"Em cũng mau c. ởi ra cho anh..

Không được phép mặc quần áo." Đôi môi của Tương Thiếu Diễm bị hôn tới hồng nhuận, khí tức tán loạn, nhưng khẩu khí vẫn rất ngạo kiều.

Uông Triết lập tức dùng một tay c. ởi sạch quần áo trên người, lộ ra phần cơ thể cường tráng thuộc về Alpha, đem cơ thể hư nhuyễn của Tương Thiếu Diễm một lần nữa đặt lên giường, cánh tay cường kiện đặt hai bên đầu của hắn, thở mạnh nhìn hắn từ trên.

Màu xanh lục trong đôi mắt chưa bao giờ lại sáng rực như lúc này, khiến cho nhiếp nhân tâm phách.

Tương Thiếu Diễm chạm phải ánh mắt của y, trong lòng chợt run nhẹ, cuối cùng đã hiểu được cái cảm giác không đúng là từ đâu mà ra.

Tên này mà là Husky chỗ nào, rõ ràng là một con sói.

Bị ánh mắt vừa thâm thúy lại nguy hiểm như thế nhìn chăm chú, hắn khó có lúc mà thấy chột dạ, nhưng nghĩ lại, Uông Triết không hề có kinh nghiệm, tin tức tố lại yếu như thế, cũng không có khả năng làm hắn chết đi sống lại được, nên liền cố an ủi trong lòng, không muốn để bản thân lộ ra sự sợ hãi.

"Bị em nhìn tới phía dưới chảy đầy nước rồi …"

Nếu bàn về không mặt mũi, Tương Thiếu Diễm tuyệt không phủ nhận, hắn chỉ là đang nói thật thôi.

Trong nháy mắt Uông Triết liền đỏ bừng mặt, ánh mắt lập tức né tránh, nhưng tay lại phá lệ lớn mật đưa tới quần lot phía dưới.

"Cái này, là hiện tượng bình thường, Omega trong kỳ ph. át tình sẽ chảy rất nhiều nước, trong khóa si. nh lý đã dạy …" Y lắp bắp cố ý tìm lý do để mình bình tĩnh lại, nhưng tới khi nhìn thấy quần lot phía dưới của hắn đã ướt đẫm, lý trí lập tức như đứt phụt.

"Học trưởng …" Tay đặt ở hai bên đùi của Tương Thiếu Diễm có chút dùng sức, năm ngón tay như muốn đâm vào da thịt hắn.

"Em, em nhịn không nổi nữa …"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!