Chương 43: Vết Sẹo

Chaeyoung vội vã thay đồ, vốn định gọi điện thoại cho Lisa theo số mà lần trước anh gọi về. Nhưng anh lại tắt máy, bất đắc dĩ, cũng đành phải thôi.

"Em dâu, em và Lisa lúc kết hôn, chị lại phải ở nhà chăm sóc thằng nhóc này. Hôm nay vừa nhìn, đúng là Lisa có phúc khí, cưới được một người vợ xinh xắn như vậy." chị dâu Dịch thấy cô dọn dẹp sạch sẽ từ trong ra ngoài liền kéo tay cô lại, vui vẻ khen ngợi nói.

Cô tự biết lượng sức mình, so với Tần Vũ Linh, cô nhiều nhất chỉ có thể xem là một bé gái dễ thương, hình dáng của Tần Vũ Linh kia mới là mỹ nhân. Cô có hơi ngượng ngùng nở nụ cười, khiêm tốn nói: "Chị dâu, chị đừng nói như vậy….."

"Ơ, thật đúng là cô dâu nhỏ, xấu hổ sao ?" chị dâu Dịch thấy cô vành tai xinh xắn cũng đỏ hết, nghĩ tới cô phải là một cô bé đơn thuần, chất phát, trong lòng càng thêm thích.

"Dì à !" Dịch Hiên ở một bên nhìn dáng vẻ xấu hổ của Chaeyoung, đôi mắt to như hạt nhãn xoay động, lôi kéo vạt áo cô, trợn tròn mắt rất thật thà nói: "Mẹ cháu khen dì xinh đẹp mục đích là muốn dì cũng theo lễ phép mà khen mẹ cháu xinh đẹp….."

"À ?" cô liếc nhìn đứa bé tinh quái, trong lúc nhất thời đầu óc không linh hoạt.

"Ha ha…. dì nên biết, phụ nữ tới thời kỳ mãn kinh thì đều là như vậy. Mẹ cháu không xinh đẹp giống như dì, lại nhiều tuổi như vậy, khẳng định là lâu lắm chưa ai khen mẹ cháu xinh đẹp rồi….. cho nên, vì thỏa mãn hư danh của mẹ cháu, dì mau nói, chị dâu chị thật xinh đẹp đi !" Dịch Hiên nhấn mạnh câu cuối cùng, lại còn giả tiếng lanh lảnh của phụ nữ, chọc cho cô nhịn không được, bật cười.

"Dịch Hiên, con dám chọc mẹ !" chị dâu Dịch tức giận bốc hỏa, tiện tay với lấy cây chổi liền bắt đầu đuổi theo Dịch Hiên khắp phòng, la hét muốn đánh vào mông Dịch Hiên mấy cái.

Tâm tình buồn bã của Chaeyoung vào lúc này có một chút hóa giải, nhìn vào hình ảnh hai mẹ con chị dâu Dịch cảm thấy rất ấm áp. Vài năm nữa, có thể hay không cũng sẽ có một đứa bé như vậy cùng mình tranh cãi đây ? Nếu như mình cũng giống như vậy la mắng nó, nó sẽ đi tìm Lisa cầu cứu hay sao ? Nhưng là con trai thì quá bướng bỉnh, hay là chỉ sinh con gái thôi….

Đợi đến khi tiếng khóc kinh thiên động địa của Dịch Hiên kéo suy nghĩ của Chaeyoung trở về thì cô mới ý thức được mới vừa rồi mình đang suy nghĩ gì. Mặt trong nháy mắt đỏ bừng lên. Nếu kết hôn thì đương nhiên phải sinh con…. nghĩ như vậy, trong lòng cô vui vẻ hẳn lên, phải thương lượng với Lisa khi anh quay lại mới được….

"Dì", Dịch Hiên bị đánh, gào khan mấy tiếng, xoa mông đi tới trước mặt cô, miệng nhỏ chu ra, bộ dạng uất ức đến cô cũng cảm thấy đau lòng: "Dì thật dịu dàng, giống như các đại tiểu thư trên phim truyền hình mà con xem ngày hôm qua…."

Chaeyoung bị nói xong có chút ngượng ngùng, đỏ mặt hé miệng mà cười cười, lời nói khiêm tốn cũng không nói ra được, chỉ thấy Dịch Hiên quay đầu lại hướng mẹ của mình mà kêu to: "Sao mẹ của cháu thì lại xấu xí, tính tình thì độc ác như Quỷ Dạ Xoa ?"

"Dịch Hiên ! Lão nương hôm nay không đánh chết con liền thực xin lỗi người cha đối với mẹ đã ưu ái !"

Cô than thở, sau này vẫn là sinh con gái thì tốt hơn….

Làm ầm ĩ gần hai giờ, đến giờ ăn cơm trưa, Chaeyoung mới dần dần cảm thấy bị làm khó. Tài nghệ của cô thật sự là dọa người, nhưng trong nhà có khách, cũng không thể nào dắt khách đến căn tin để ăn được.

"Tiểu Rosé", chị dâu Dịch thân thiết kêu: "Hôm nay buổi trưa em muốn ăn gì ? Chị dâu sẽ làm cho em ăn !"

"À ? Như vậy xem sao được !" cô vội vàng xắn tay áo lên đi vào bếp, thấy chị dâu Dịch cố ý muốn vào, không thể làm gì khác hơn là nhắm mắt nói: "Để em làm cơm cho."

Chị dâu Dịch có chút giật mình nhìn Chaeyoung, suy nghĩ trong chốc lát thì hiểu, vỗ vỗ cánh tay của cô, cười nói: "Khách khí với cả chị dâu sao ? Lisa cũng đã thông báo trước với chị. Vậy hay hôm nay chúng ta chỉ nấu cơm, không làm món ăn gì cả. Dịch Hiên, con mau đi nhanh tới căn tin tìm chú Vương đặt món ăn đi !"

Vừa nghe nói mẹ phải làm cơm thì Dịch Hiên đã sớm đói bụng. Ầm ĩ từ sáng đến giờ bữa điểm tâm đã tiêu hóa hết từ lâu rồi.

"Tiểu Rosé…." chị dâu Dịch vừa lấy gạo vừa hỏi: "Chị nghe lão Dịch nhà chị nói tối hôm qua em liều mạng lôi kéo Lisa ở lại, không cho đi. Em đúng là có dũng khí……ai……chị có thể hiểu được tâm trạng của em, mỗi lần bọn họ làm nhiệm vụ thì là hoàn toàn mất liên lạc."

"À ?" Chaeyoung trên mặt có chút quẫn, tay rửa chiếc đũa dừng lại, giống như đã làm sai chuyện gì, cúi đầu nhỏ giọng nói: "Là em không tốt, là em không hiểu chuyện."

"Ai, em cũng đừng nói như vậy, chị dâu không phải là có ý trách em !" chị dâu Dịch thấy bộ dạng của cô thì biết trong lòng của cô có tâm sự: "Em cũng đừng trách chị dâu nói thẳng, chồng của chúng ta ở bên ngoài liều mạng làm nhiệm vụ, là vì cái gì ? Còn không phải là vì muốn cho quốc gia được an bình. Mà quốc gia an bình thì chúng ta

- những tiểu dân chúng mới có thể có được cuộc sống thanh bình.

Đạo lý lớn thì chị không hiểu, chị chỉ là cảm thấy, là một người vợ, việc chồng của mình ở bên ngoài cực khổ, nếu cũng không phải là làm điều gì trái với đạo lý, với pháp luật, thì chúng ta tại sao không thể ủng hộ họ đây ?"

"Chị dâu…." Chaeyoung bị chị dâu Dịch nói như vậy, đau lòng muốn khóc.

"Tiểu Rosé, chị dâu hôm nay gặp em, biết em cũng không phải là một người ngang ngạnh như vậy, em có phải có lý do đặc biệt nào mới làm chuyện lôi kéo chồng mình như vậy ?"

"Chị dâu…." nước mắt cô rớt xuống, mắt đỏ nhưng vẫn không chịu mở miệng.

"Cũng đúng, chuyện này em nên tâm sự với Lisa." chị dâu Dịch thấy tâm trạng của Chaeyoung kích động, cũng không ép nữa: "Tiểu Rosé mau đi xem thế nào, sao mà Dịch Hiên đi đặt món ăn lâu vậy vẫn chưa về ? Cơm cũng nấu xong mà còn chưa có món ăn nữa…."

"Dạ" cô cảm kích nhìn chị dâu Dịch một cái, làm bộ dụi mắt đem nước mắt lau đi hết, đi ra ngoài.

Khi ăn trưa, ba người ăn thật vui vẻ, có lẽ là bởi vì mới vừa rồi bị mẹ mình đánh nên miệng của Dịch Hiên lúc này thật ngọt, hết khen Chaeyoung, sau lại khen mẹ mình, rồi cười ha ha.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!