Chaeyoung sau khi thay quần áo, thì hai người đi đến chỗ La Trạch Vũ và Hàn Lăng Sa chào hỏi, hai người họ cười cười nhìn cô với ánh mắt đầy hứng thú.
Sau đó cô và Lalisa giữ khoảng cách 30cm rời khỏi.
Đến sân bay mới biết ra vừa mới thi tốt nghiệp trung học xong, học sinh đi du lịch đến thành phố N khá đông nên vé máy bay đã bán hết.
Chaeyoung không thể không về, Lalisa sợ cô xảy ra chuyện, nhíu mày một lát rồi hỏi: "Muốn tôi lái xe đưa cô về hay đi xe lửa ?" "Khụ khụ..."
Chaeyoung dường như bị câu nói của anh làm cho sặc, nhìn người đàn ông trước mắt với vẻ mặt khinh thường rồi nói: "Như bây giờ mà nói, vé xe lửa còn khó mua hơn vé máy bay. Anh... không phải chỉ ngồi loại phương tiện hiện đại chứ ? Hay là thực sự từ trước tới giờ chưa từng đi mua vé tàu ?"
Quả thực từ trước tới giờ Lalisa ít khi tự mình đi mua vé.
Khi đi đâu thực hiện nhiệm vụ thì bộ đội sẽ có người chuẩn bị sẵn vé cho anh, ở nhà muốn đi đâu xa thì đã có thư ký của La Trường Tân lo liệu.
Tính ra nếu tự mình mua vé thì đây là lần đầu tiên, cho nên không biết cũng là chuyện bình thường.
Đối với ánh mắt châm chọc của Chaeyoung với mình anh cũng không thèm để ý.
Vẫn giữ nguyên bộ dạng lạnh như băng hỏi: "Tôi tự lái xe về, cô ở đây đợi hay về cùng tôi ?"
"Anh cho rằng nếu như chúng ta bây giờ trở về ba tôi dễ dàng thả tôi đi sao ?"
Chaeyoung cắn móng tay suy nghĩ một hồi nói: "Chúng ta lái xe trở về thì mất khá nhiều thời gian. Anh muốn chúng ta ở cùng nhau lâu như thế sao ?"
Lalisa suy nghĩ một lát, đại đội trưởng chỉ bảo anh quay về doanh trại có nhiệm vụ chứ cũng không nói cụ thể là gì.
Gọi điện thoại về đơn vị hỏi nhiệm vụ cũng không gấp, chỉ cần về sớm một chút để trao đổi kế hoạch trước khi tiến hành nhiệm vụ.
Lalisa nghĩ, nếu đã không mua được vé, nhiệm vụ ở đơn vị cũng không vội nên cùng Chaeyoung đi mua hai vé xe đường dài.
Thành phố G và thành phố N cách nhau cũng không quá xa, chỉ khoảng một ngày một đêm ngồi xe là tới.
Bởi vì muốn nghỉ ngơi ở trên xe nên mua vé xe giường nằm, giường ngủ là hai giường hai tầng.
Lalisa đưa Chaeyoung đi lấy vé rồi tìm đúng chỗ ngồi.
Nhìn qua bên cạnh có hai người, là một đôi vợ chồng trẻ, lúc này đang vui vẻ ôm nhau cùng ăn đồ ăn vật. "Cô muốn nằm giường trên hay giường dưới ?"
Lalisa thu hồi ánh mắt, hỏi Chaeyoung đang cúi đầu trong túi tìm vật gì đó.
Chaeyoung liếc nhìn độ cao của giường và thành giường, chỉ vào giường dưới nói: "Giường trên thành giường quá thấp, tôi ngủ hay xoay người lung tung."
Lalisa gật đầu, dặn dò Chaeyoung vài câu rồi đi xuống mua đồ ăn nước uống.
Lúc quay lại đã thấy Chaeyoung nằm trên giường nhưng mắt mở to không ngủ.
Anh mang đồ ăn đặt trên giường cô, dùng tay vỗ vào người cô một cái, nhỏ giọng nhắc nhở: "Buổi tối chỉ nên ăn những thứ này, bên trong có nước, có việc gì thì gọi tôi."
Nói xong cũng leo lên giường trên nằm xuống nghỉ ngơi.
Bên cạnh là đôi vợ chồng son đang ở trên giường ôm nhau cười nói.
Lalisa khả năng chịu đựng rất tốt, hay lỗ tai làm như không nghe thấy đôi nam nữ kia nói gì, trong lòng rất bình tĩnh.
Nhưng Chaeyoung ở giường dưới tính tình đâu có được tốt như vậy, khó chịu trừng mắt nhìn hai người không biết điều kia, kéo tai nghe lên rồi từ từ đi vào giấc ngủ.
Chaeyoung trong đám cưới đã đi lại cả một ngày, cơ thể mệt mỏi không chịu nổi vậy nên khó trách cô ngủ nhiều một chút, khi tỉnh lại đã là nửa đêm.
Trong ánh trăng mờ mờ, Chaeyoung cảm thấy hình như có ai đó đang rờ tới rờ lui trên người mình, theo bản năng lấy tay cản lại nhưng thật không ngờ lại chạm phải một bàn tay.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!