Say rượu Lisa như biến thành sói, từ phòng tắm đến trên giường, đem Park tiểu Rosé hung hăng hành hạ suốt cả một đêm. Sáng hôm sau thức dậy, cô cảm thấy toàn thân giống như bị xe tải cán qua cán lại. Đưa tay lấy điện thoại để xem thời gian, cánh tay vừa mới vươn ra, Chaeyoung liền hét lên một tiếng rụt trở về.
Đang trong phòng tắm rửa mặt, anh nghe vội vàng chạy đến, trong miệng vẫn còn đầy bọt kem đánh răng, hàm hồ hỏi: "Sao vậy ?"
Chaeyoung thấy anh tinh thần sảng khoái, cảm thấy nổi giận, bĩu môi đem cánh tay đầy vết hôn màu xanh xanh tím tím đến trước mặt anh, ai oán nói: "Anh xem anh xem, làm sao anh cũng không biết tiết chế một chút nha ?"
Lisa nghe có chút đỏ mặt, nhưng ngoài miệng cũng không thừa nhận: "Này không uống say rồi hả ? Mau dậy đi…. anh sẽ hỏi ba tình huống cụ thể."
Chaeyoung ném cái gối vào đầu anh: "Phiền chết rồi !"
Anh sắc mặt không tốt lắm, nhặt gối lên để ở cuối giường, đi tới kéo cái người trần truồng núp ở trong chăn ra, làm bộ hôn tới: "Anh làm phiền ? Có tin hay không anh sẽ bôi kem đánh răng lên mặt em."
Cô nghe "khanh khách" cười, kéo chăn che đầu lại, hai người đùa giỡn một lát mới ngừng lại, cả hai ngây ngô nhìn nhau. Sau đó Lisa đứng dậy vào phòng tắm tiếp tục rửa mặt, mà Chaeyoung sau khi mặc quần áo tử tế cũng không vội vã đi, mà ngồi trên giường ngẫm nghĩ.
Cô nghĩ tới, anh ở trong bộ đội luôn luôn nghiêm túc, hiện tại hai người đã kết hôn, lại thân mật đến vậy, về sau chắc sẽ bắt chước anh tỏ ra nghiêm túc. Chỉ là, nói thật, cô bây giờ vẫn chưa quen với sự phát triển của hai người, cứ cảm giác có chút không chân thật. Chuyện tình yêu không thể nào có việc vừa gặp đã yêu, như vậy cô và anh đây là vì cái gì mà thích nhau ? Hơn nửa năm rồi, không phải là quá dài trong cuộc sống, tình cảm giữa hai người cuối cùng là loại tình cảm gì ?
Lisa vừa ra khỏi phòng tắm đã nhìn thấy Chaeyoung ngẩn ngơ ngồi ở bên mép giường. Đi tới, có chút bối rối nhìn vào nét mặt cô, nhíu nhíu mày, anh há miệng, cuối cùng vẫn không nói gì, đem chăn cô vừa xếp, xếp lại thành 'khối đậu hủ'.
Cô nhìn động tác của anh thuần thục tự nhiên, có chút nhụt chí. Anh đưa tay nhẹ nhàng vỗ đầu cô: "Lại ngẩn người làm gì ? Rãnh rỗi như vậy ?"
"Ừ" cô ngẩng đầu nhìn anh, giống như có điều gì muốn nói, nhưng cuối cùng chỉ khẽ nhếch miệng cười, Lisa chờ cả ngày, nhưng không thấy có đoạn sau, chỉ nghe cô nhàn nhạt mở miệng: "Anh đi ăn sáng đi, em đi tắm trước."
Anh ánh mắt thủy chung theo bóng cô bước đi về phòng tắm, thái độ kinh ngạc hiếm thấy. Anh biết rõ, vẻ mặt của cô vừa rồi rất rõ ràng, tự nói với bản thân, cô là đang rất ưu sầu, cũng rất đau thương. Anh không biết rõ tâm tư của phụ nữ, chỉ cho là cô vẫn lo lắng việc của ba, liền không đi ăn sáng, mà lại ngồi ở bên giường đợi cô.
"Sao anh còn chưa đi ?" Chaeyoung lau tóc đi ra thì thấy anh như chính mình mới vừa rồi ngồi yên lặng ở trên giường, có chút giật mình.
"Lại đây." Lisa chỉ trầm thấp nói câu này, cô còn chưa có phản ứng, đã bị anh kéo ngồi xuống ở mép giường, trên tay là khăn lông từ từ lau mái tóc ẩm ướt của cô.
Cô tâm tình không tốt lắm, lúc này cũng vậy mím môi không nói lời nào. Anh sau khi lau hết nước trên tóc cô, mới thật bình tĩnh nhìn cô giải thích: "Tối hôm qua vì chạy lo chuyện này, có uống một chút rượu, em đừng giận."
"Ừ" Chaeyoung mí mắt cũng không hạ xuống, vẫn còn chưa muốn nói chuyện.
"Chuyện của ba em hầu như đều đã giải quyết xong, chờ ba trở về, em cũng không cần phải vội cùng anh trở về bộ đội, em cứ ở nhà với ba mấy ngày."
"Ừ"
"Tiểu Rosé."
"Hả ?"
"Em nói em không phải cảm thấy bị thua thiệt."
"Ừ"
"Em cũng nói là sẽ không đổi ý."
"Ừ"
Lisa bị thái độ của cô làm cho buồn bực, anh nghĩ muốn mượn chuyện của Park Trí Văn để làm cho cô vui mừng trở lại, bởi vì nhìn cô cau mày làm cho anh cảm thấy thương tâm. Anh nhớ lại đại đội trưởng Dịch lén lút truyền cho anh kinh nghiệm: "Người ta là một người con gái tốt gả cho cậu
- một bộ đội đặc chủng là một việc không dễ dàng, cậu là người đàn ông của cô ấy, như vậy việc gì có thể làm, có thể giúp thì phải hết lòng giúp.
Phụ nữ trước giờ đều thích nghe lời ngon tiếng ngọt, vậy nên lúc họ không vui, thì đàn ông không nên keo kiệt mà không nói."
Lisa không biết nói lời ngon tiếng ngọt, lúc này chỉ ngây ngốc lặp lại những lời cô từng nói: "Tiểu Rosé, anh đối với chuyện tình cảm luôn luôn không thể nào thông suốt, nhưng là, anh cảm thấy được em đối với anh mà nói đúng là bất đồng. Anh cuối cùng cũng biết em và những người con gái khác không giống nhau. Anh đối với những cô gái khác đều không bao giờ có rung động, chỉ có em….."
"Anh rốt cuộc là muốn nói cái gì ?" Chaeyoung ngẩng đầu nhìn anh, trái tim như muốn nhảy ra ngoài.
"Anh cũng không biết giải thích với em cái cảm giác này ra sao." Lisa vò đầu bứt tóc nói: "Chỉ là khi nhìn hình chụp của em đã cảm thấy vui vẻ, không tự chủ liền cười, cái cảm giác rất hạnh phúc…. sau đó lại muốn gặp lại em. Hình như là ……anh yêu em."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!