Chương 36: Phản Kích

Khi Lisa trở lại phòng ăn, vị trưởng phòng Lâm kia đang hăng hái mời rượu La Trường Tân, anh đi đến, chỉ tùy ý nói: "Bây giờ uống rượu không sợ về nhà mẹ con chém ba sao ?"

Trưởng phòng Lâm liền dừng tay, chỉ thấy La Trường Tân cười bất đắc dĩ mà trả lời: "Làm sao mà không sợ chứ ? Cũng bị chém nhiều lần quá rồi….. chỉ là lần này đích thân trưởng phòng Lâm rót rượu nên muốn uống, chỉ là, có phải lát nữa con phải quay về thành phố N không ? Uống ít thôi, gần đây kiểm tra nồng độ cồn rất nghiêm, cha nghĩ, cả người con toàn mùi rượu mà quay về, nhất định là tiểu Rosé sẽ không vui."

"Cũng được……" Lisa nhàn nhạt cười, khiến cho mọi người ngồi ở đây đều nổi da gà khi nhìn thấy vẻ mặt vui sướng và thỏa mãn của anh: "Tiểu Rosé so với mẹ con, dịu dàng hơn rất nhiều….."

Vẻ mặt La Trường Tân là đồng ý, cười lên ha hả. Trưởng phòng Lâm ngồi một bên tận dụng mọi chuyện muốn có đề tài để gia nhập, giữa bọn họ ngoài chuyện công việc nhà nước ra thì cũng chỉ còn chuyện của Park Trí Văn, mà trong miệng bọn họ thì tiểu Rosé là đề tài tự nhiên để dẫn vào.

"Nói đến con dâu bí thư La, tôi cũng từng gặp mặt một lần." trưởng phòng Lâm kêu anh vợ của mình rót rượu, quay đầu nói với La Trường Tân chuyện này.

"Hả ?"

"Khi đó chúng tôi đến thành phố N điều tra nghiên cứu, sau khi cùng nhau ăn cơm, trong bữa ăn có một cô gái xông vào lôi kéo thị trưởng Park muốn lấy chìa khóa xe và tiền thuê xe, không nghĩ đến bây giờ lại chính là con dâu của bí thư La."

La Trường Tân cong ngón trỏ chọc chọc vào cái bàn, nhớ tới lúc gặp Chaeyoung trong hôn lễ của La Trạch Vũ, bộ dáng cô lanh chanh láu táu mà đi vào trong lòng con trai mình, rất xúc động nói: "Lần đầu tiên tôi gặp nha đầu kia cũng không nghĩ đến cô bé đó sẽ gả cho Lisa….. chỉ là….. một cô gái tốt như vậy, không hiểu nổi sau khi biết được chuyện của cha mình thì đã bị đả kích thành như thế nào nữa ?"

Anh đang chuẩn bị tiếp lời, có một vị ở cục chống tham nhũng nãy giờ không nói chuyện tiếp lời: "Thực ra cũng không nghiêm trọng như thế, trường hợp của thị trưởng Park cơ bản là có thể thấy là bị vu oan rồi."

"Vu oan ?" Lisa quay đầu, trong mắt cũng không kinh ngạc, cực kì bình tĩnh hỏi: "Vậy xin hỏi khi nào thì có thể kết thúc ? Mỗi ngày tiểu Rosé đều ở trước mặt tôi nhắc đến……"

Người nọ có vẻ mặt giống như "tôi hiểu cảm giác này", cười nhạt, nói: "Chuyện này có lẽ là đến ngày kia….. còn một chút công việc sau đó, vấn đề trước mắt là tìm không ra người vu oan mà thôi."

"Nếu thật sự tìm ra người vu oan, có hậu quả gì không ?"

"Căn cứ điều 43 về quy định "Hình pháp", tội phạm vu cáo hãm hại, tù có thời hạn ba năm trở xuống, hoặc là quản chế, nếu gây ra hậu quả nghiêm trọng, tù có thời hạn từ ba đến mười năm. Nhân viên công tác nhà nước phạm tội, xử phạt nặng."

Lisa gật đầu, sau một hồi cân nhắc, nói ra một câu bóng gió: "Chuyện quốc lộ Namhae xảy ra vào tháng mười một năm ngoái cũng không hề đơn giản….."

"Quốc lộ Namhae ?" trưởng phòng Lâm nghi ngờ nói tiếp: "Là sự kiện sụp xuống lần đó sao ? Kết quả điều tra cuối cùng không phải là do mấy ngày mưa to liên tiếp sao ?"

"Làm gì có mưa to nào, mà tất cả ban công liền sập xuống chứ ?" trên mặt La Trường Tân là nụ cười trong sạch, nói ra nhưng chữ chính giữa mới là quan trọng: "Tháng mười một năm ngoái ? Tôi nhớ rõ thời điểm trên quốc lộ cao tốc tại thành phố N, có xuất hiện một đoạn đường bị lún ?"

Tất cả mọi người ở đây đều là người nhanh trí, chỉ một chút liền hiểu ra, La Trường Tân uống xong một ly rượu, thu lại nụ cười trên mặt, nghiêm túc nói: "Xem ra, đây là lúc tham gia vào chuyện của thành phố N rồi. Đến lúc đó, hi vọng mọi người chống tham nhũng cùng hợp tác với chúng tôi."

"Đó là đương nhiên……"

Một vài câu ít ỏi trong câu chuyện đã có kết quả, nếu ngồi bên cạnh bàn rượu, làm sao lại không uống rượu ? Với lại, người ta lại giúp mình công việc, về tình về lý, đều cần phải uống phải chén. Sau khi Lisa rót vài chén, bị La Trường Tân lái xe đuổi về thành phố N.

Về đến nhà đã là rạng sáng, anh liêu xiêu đi lên lầu, lúc đó Chaeyoung đang dựa vào đầu giường ngủ, nghe thấy tiếng đập cửa, cũng không đứng dậy, ngược lại thím giúp việc bước đến gõ cửa phòng, hoảng hốt kêu cô nói là anh say khướt không chịu vào nhà.

Không muốn đánh thức những người khác trong nhà, cô vội vã mặc thêm áo khoác đi ra ngoài đỡ anh. Lisa đứng trước cửa nhà, thấy cô mặc áo ngủ và áo khoác mỏng manh, cau mày la lên: "Lạnh như vậy mà ăn mặc ra ngoài không sợ bị cảm à ?"

Chaeyoung thấy thím giúp việc ở một bên mím môi cười, mắc cỡ, đưa anh vào trong phòng, vừa đi bên cạnh vừa mắng: "Anh uống rượu thật sao ? Không phải em dặn anh là phải chú ý một chút, cẩn thận một chút sao ? Vừa ra khỏi cửa là quên ngay đúng không ?"

Thím giúp việc thấy Chaeyoung tức giận, còn anh thì ghé vào vai cô khó chịu rên hừ hừ, vội vàng tiến lên khuyên: "Cháu cũng đừng mắng cậu La, lúc này nó cũng khó chịu lắm, để tôi đi pha chút mật ong giải rượu, không cần làm ầm ĩ ảnh hưởng đến ông nội."

"Vâng" cô kéo người này lên giường, đầu đầy mồ hôi, muốn đi lau mồ hôi cho anh, anh lại không buông cô ra, lôi kéo tay cô, ngồi trên giường, sau đó ôm cô vào lòng, ghé vào bên tai cô mà kêu: "Tiểu Rosé, tiểu Rosé, tiểu Rosé……"

Chaeyoung bị anh làm cho phiền, quay đầu lại đánh lên tay anh, hung tợn cảnh cáo: "Buông ra ! Mượn rượu làm càn hả ? Không sợ em cắn chết anh ? Kêu anh đi làm việc chính, anh liền biến thành một con ma men trở về !"

Lisa vẫn "ha ha" cười ngây ngô, một bàn tay dần đưa lên mặt cô, tất cả hô hấp đều là khí nóng, anh cắn tai cô cười nói: "Mọi chuyện đều đã được giải quyết, em yên tâm, có lẽ lần này Tần gia cũng chạy không thoát rồi….."

"Anh nói lung tung gì thế ?" cô nhận lấy nước mật ong của thím giúp việc, chăm sóc đưa đến bên miệng anh, giống như dỗ một đứa bé: "Trước tiên uống đi đã, sau đó sẽ rất thoải mái."

Anh tuy uống rượu, nhưng tính cảnh giác vẫn khác người thường, nhìn thoáng qua thím giúp việc đứng ở bên giường, không nói được một lời liền càu nhàu muốn uống nước, thím giúp việc thấy thế, hiểu chuyện liền lui ra ngoài.

Cô thấy anh uống hết ly nước mật ong, cũng yên tâm, bắt đầu thúc giục anh đi vào phòng tắm để tẩy đi mùi rượu. Lisa nhìn cô chằm chằm, cô cố ý xem nhẹ ánh mắt nóng rực của anh, bình tĩnh cầm ly đi vào phòng bếp, rửa sạch ly rồi mới trở vào phòng, xốc chăn chuẩn bị đi ngủ tiếp.

Nhưng khi cô vừa mới ngồi lên giường, bên cạnh liền có một cánh tay duổi ra ôm lấy thắt lưng cô. Thân thể bỗng nâng lên, Chaeyoung hoảng sợ la lên, ôm lấy cổ của người bày trò, tư thế thân mật ái muội này khiến cho người khác đỏ mặt. Cô nện vai anh, cắn cổ anh mắng: "Anh nổi điên gì thế ?"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!