Chương 29: Lại Mặt (vợ Chồng Về Nhà Ba Mẹ Vợ Sau Ngày Cưới)

Lúc sau, Lisa nhận lấy điểm tâm đơn giản rồi dặn dò cô sau đó bước lên xe. Chaeyoung đi đến quán ăn sáng bên đường gọi một phần bún gạo, ngẩn người cắn chiếc đũa. Bây giờ còn sớm, lại là chủ nhật, quán ăn cũng không có nhiều người, bà chủ bưng bún gạo tới, liền lôi kéo cô bắt đầu tán gẫu.

"Chao ôi... em gái, vừa rồi đó là bạn trai à ?"

"Là chồng của tôi..." cách lớp hơi nước Chaeyoung nhìn bà chủ một cái, không mặn không nhạt trả lời.

"Chà, ta nhìn thấy em rất nhỏ bé nha, đã kết hôn rồi sao ? Lại còn gả cho một quân nhân... haizz... quân tẩu không dễ dàng tí nào nha..."

Xem này, cô lại càng mặt kệ bà ta, chỉ trả lời một câu đơn giản "không tệ" liền vùi đầu vào ăn từng miếng lớn bún gạo. Đối phương thấy cô bày ra bộ dạng khó gần, tự cảm thấy mất mặt, đi đến trước cửa tiệm ngồi xuống, bắt đầu ngồi bóc tỏi. Từ đầu đến cuối Chaeyoung đều không ngẩng lên, một giọt nước mắt rơi vào trong tô. Ai cũng nói quân tẩu khó khăn, trái lại cô cảm thấy không hề gì, lúc này mới nhớ là phải về nhà, nóng lòng đứng lên.

Ngày hôm sau, cô dâu về nhà ba mẹ, chú rể không có bên cạnh, cũng không có vấn đề gì. Nhưng anh phủi đít bỏ đi, nếu cô gặp Tần Mặc và Tần Vũ Linh thì làm thế nào ? Tuy nói đây là địa bàn nhà cô nhưng lấy một địch hai cũng phải có bản lĩnh hơn người. Mà bản lĩnh hơn người này ở trước mặt thị trưởng Park căn bản không thể thực hiện.

Hít mũi một cái, Chaeyoung lại cảm thấy cái gì tới thì tới, binh đến tướng đỡ, nước đến đất cản, trước mặt cô không phải còn có ông cản trở sao ? Vội vã ăn xong điểm tâm, cô liền thuê xe trở về khu nhà mình. Vừa vào khu dân cư đã nghe thấy Tần Vũ Linh giận dữ mắng mỏ Tần Mặc. Cô cảm thấy xấu hổ, trực tiếp chạm mặt nhất định không tránh được một trận đại chiến võ mồm, lúc này bên cạnh lại không có Lisa, nếu Tần Mặc ghi thù, ra tay đánh lại, thua thiệt tuyệt đối là mình !

Nghĩ đến đây, Chaeyoung cẩn thận xách túi lên, nhón chân, nhẹ chân nhẹ tay lên lầu. Vừa mới mở cửa chống trộm nhà mình, liền nghe thấy tiếng Tần Mặc âm trầm ở phía sau vang lên: "Tiểu Rosé, em trở lại..."

Cô chột dạ gật đầu một cái, cực kì khó khăn nhìn cười, quay đầu đi chào hỏi: "Chuyện này, nhà em còn có việc, đi vào trước."

"Vội cái gì ? Em bây giờ đã lập gia đình, chúng ta sau này cơ hội gặp mặt ít đi rồi, thừa dịp này cùng nhau trò chuyện một chút..." lời này là của Tần Vũ Linh.

Chaeyoung dĩ nhiên hiểu cô ta không chỉ là 'nói chuyện một chút' đơn giản như vậy, liền vén vén tóc dài nói: "Em tuy nói là đi theo quân rồi, nhưng vẫn còn cơ hội trở về hơn nữa, CHỒNG EM bây giờ không có ở đây, thiếu anh ấy sao có thể tán gẫu ? Chờ anh ấy nghỉ phép rồi, chúng ta cùng nhau gặp cũng chẳng muộn."

Cô cố ý đem 'chồng em' hai chữ nhấm mạnh, nhìn thấy Tần Vũ Linh mặt mày xanh mét càng thấy dễ chịu trong lòng.

"Tần Mặc, em xem em, ban đầu thế nào cũng không nắm chặt tiểu Rosé, bằng không, hiện tại người đàn ông trong miệng cô ấy hẳn chỉ là em." Tần Vũ Linh biết tiểu Rosé trước tới nay quan tâm nhất cái gì, cật lực đả kích.

Đây đều là chuyện đã qua, Tần Vũ Linh lại lấy ra nói đi nói lại, trực tiếp chọc giận Chaeyoung. Cô đã không niệm tình cũ, đừng trách ta vô tình.

"Lại nói, chuyện này phải cảm ơn Tần Mặc rồi." Chaeyoung khẽ cười: "Nếu không phải là anh ta đem sắc tâm đặt ở chỗ chị họ, sao có thể đủ chọc giận anh rễ em, đem chị họ trói lại bên người. Hơn nữa, nếu không phải anh ta không coi trọng em... em thật đúng là sẽ bỏ qua Lisa đấy. Dĩ nhiên, cũng phải cảm ơn chị Vũ Linh, vì chị xuất hiện, mới để cho Lisa nhà em có cơ hội xem lại, phát hiện em tốt hơn..."

"Cô có ý gì ?!" Tần Vũ Linh mắt lạnh chất vấn.

"Không có ý gì --" Chaeyoung mở cửa hai bước nhảy vào "Phanh --" một tiếng đóng cửa lại, lưu lại hai chị em bọn họ. Cô dựa vào cửa bình phục cảm xúc một chút, mới cười chạy vào phòng ông nội.

"Tiểu Rosé... nghe Lisa nói, con tính toán theo quân ?" ông hai mắt đưa tới trước mặt Chaeyoung, ân cần hỏi.

"Ừ"

"Tiểu Rosé, theo quân cũng không phải là tùy tiện đùa giỡn, ông nội hi vọng con có thể suy nghĩ kĩ càng."

"Con thật sự rất muốn..." Chaeyoung ăn xong một phần tư quả táo, nói: "Con và Lisa thương lượng xong rồi, mỗi tháng chỉ có hai tuần lễ đi quân, những lúc khác thì ở nhà, đợi đến bên anh ấy sắp xếp xong xuôi, con mới lại chính thức theo quân."

Ông cảm khái sờ sờ đầu Chaeyoung nói: "Từ nhỏ, con chính mà đứa bé không chịu được khổ. Hiện tại kết hôn, quả nhiên khác nhau.... tiểu Rosé, có thể đồng ý ông nội làm vài chuyện ?"

Động tác chọn quýt trong tay Chaeyoung chậm lại, cúi đầu gật loạn xạ.

"Về sau, con không còn là một đứa nhỏ, không cần chuyện gì đều chỉ nghĩ đến mình, vì Lisa suy nghĩ một chút. Nó đang đi bộ đội, một người trôi qua cũng không quá dễ dàng, rất mệt mỏi, về đến nhà còn phải xem sắc mặt của con, nó chịu được à ? Con phải nhiều thông cảm nó, làm một người vợ tốt, không nhất định phải cùng nó chia sẻ cái gì, ít nhất sẽ không để nó cảm thấy phiền, biết không ?"

"Ừ" Chaeyoung bóc quýt, đưa một múi đến khóe miệng ông: "Ông nội ăn suýt, ăn rất ngon đấy."

Ông cưng chiều vỗ vỗ đầu cháu gái: "Đã nói nhiều như thế sao vẫn như một đứa bé vậy !"

Cô che đầu lầm bầm, vài giọt nước mắt nhanh rơi xuống, nhanh chóng biến mất trong thảm lông dê, lần nữa ngẩng đầu liền đổi lại đơn thuần khuôn mặt tươi cười: "Ông nội, con về phòng thu dọn một chút đồ."

"Đi đi, nhớ mang cho Lisa một chút đặc sản ở đây, những người bộ đội đều thích những thứ này."

Cô vừa đi vừa lau nước mắt, vào phòng của mình, nằm lỳ trên giường im lặng khóc mấy phút, mới rửa mặt, sắp xếp lại cảm xúc lộn xộn, bắt đầu tìm kiếm chung quanh 'giáo án' đã bị cô giấu đi. Tủ sách tầng trong cùng, tủ treo quần áo tầng dưới chót nhất, ngay cả dưới giường cũng lật lên, cuối cùng tìm ra toàn bộ. Cô không biết làm sao, nếu đưa toàn bộ cho Lisa, sẽ là hậu quả gì ? Nhưng mà không đưa, đoán chừng vậy quả nghiêm trọng hơn. Nghĩ tới nghĩ lui, cô cuối cùng hạ quyết tâm.

Tìm tờ báo gói kĩ, tất cả đều cất vào trong túi đeo lưng.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!