Cả người Chaeyoung cứng đờ, ngay cả ló đầu ra ngoài cũng không dám. Mà phản ứng đầu tiên của Lisa là ôm cô vào trong lồng ngực. Lisa sau một hồi rung động, mới hít sâu một hơi bình tĩnh lại, anh ôm đầu cô, xoay mặt cô đối diện mình.
"Cô thấy vui khi xem người khác biểu diễn như thế sao ?" Lisa nhướn mi, giọng nói không tốt.
"Bạn gái của anh ?"
"Vợ sắp cưới của tôi..." Lisa nói thật chậm mấy chữ này, anh nói thật rõ ràng, nhấn mạnh từng chữ.
"A, vẫn là chưa kết hôn mà."
"Chúng tôi sẽ kết hôn sớm thôi, đến lúc đó nhất định sẽ mời bác sĩ Tần." Lisa vừa nói mấy lời này ra, cái đầu nhỏ trong lòng ngực anh bắt đầu không an phận muốn nhìn ra ngoài. Chỉ là anh không muốn cô biết chuyện này, huống hồ người phụ nữ kia cũng không quan trọng, cô không cần phải gặp: "Em lộn xộn cái gì, ngoan ngoãn một chút đi."
Chaeyoung giống như bị kích thích, không để ý Lisa đang ngăn cản, cố ý vùng ra khỏi lồng ngực anh. Anh bất đắc dĩ phải buông tay, cô giống mình một con cá nhỏ trượt ta khỏi lòng ngực anh, nhìn người phụ nữ đang đứng cách đó không xa. Đầu tiên là kinh ngạc, sau đó là khó xử, cuối cùng lại mang bộ mặt xấu hổ.
Lisa đang định mở miệng giải thích với cô thì lại thấy cô đang cúi thấp đầu, sợ hãi chào một tiếng: "Chị Vũ Linh !"
Lisa trong nháy mắt cảm thấy bối rối, hai người họ rất thân thiết sao ? Cô sẽ không vì tình cảm của Tần Vũ Linh mà hiểu lầm anh chứ ? Anh đưa tay kéo cô về phía sau mình, dùng thân mình ngăn cách họ.
Ánh mắt Tần Vũ Linh nhìn chằm chằm Chaeyoung, khóe miệng cô ta giật giật, nặn ra một nụ cười khó coi: "Tiểu Rosé, hai người sẽ kết hôn sao ?"
"Chị Vũ Linh, em..." Chaeyoung đứng sau lưng Lisa, không biết bên nên nói sao cho phải. Cô tình nguyện để bất kì ai, kể cả Tần Mặc nhìn thấy cảnh vừa rồi chứ cũng không muốn để Tần Vũ Linh nhìn thấy, bởi vì chỉ mới tối hôm trước, Tần Vũ Linh vừa nói với cô
-Tiểu Rosé, em biết không, dù ở nước ngoài nhiều năm như vậy, chị rất nhớ anh ấy, mỗi ngày đều nghĩ đến anh ấy, càng yêu anh ấy nhiều hơn.
Lúc đó, cô chỉ biết 'anh ấy' trong lòng Tần Vũ Linh là người chị ấy yêu thầm đã nhiều năm. Bây giờ, người đàn ông ấy lại đứng trước mặt chị ấy nói cô là vợ sắp cưới của anh.
Không cần nhìn Chaeyoung cũng biết được vẻ mặt của Tần Vũ Linh như thế nào, những chuyện thế này cô thật sự không biết nên đối mặt như thế nào.
"Tiểu Rosé, chị nói chuyện riêng với em một lát được không ?" Tần Vũ Linh bấm chặt móng tay vào trong lòng bàn tay, cố gắng kiềm chế phẫn nộ trong lòng.
"Không được !" Lisa thay Chaeyoung trả lời, anh thẳng thừng từ chối: "Chúng tôi còn có việc."
"La thiếu tá không quên chiều nay có buổi kiểm tra sức khỏe đấy chứ ? Tiểu Rosé không phải bộ đội, chẳng lẽ anh định đưa cô ấy cùng đi sao ?" Tần Vũ Linh cũng không chút nhân nhượng đáp trả.
"Lisa, anh đi kiểm tra sức khỏe đi, em nói chuyện với chị Vũ Linh một lát." Chaeyoung thấy hai người căng thẳng, kéo kéo góc áo Lisa nói.
Tần Vũ Linh nhìn về phía Lisa cười cười. Sau đó sắc mặt anh không tốt, lạnh lùng đến dọa người, môi hơi nhếch, tay nắm thành quyền mà không nói tiếng nào.
Chaeyoung chưa bao giờ thấy Lisa đáng sợ như vậy, cô sợ hãi không dám nói thêm câu nào.
Lisa liếc mắt thấy cô đang cố tình trách ánh mắt mình thì càng thêm không vui, nhưng nơi này không thích hợp để nói chuyện nên cũng đành nhượng bộ.
"Hai người vào trong nhà nói chuyện đi. Nói xong em ở trong nhà, anh kiểm tra sức khỏe xong cũng sẽ về ngay, em đừng chạy loạn lung tung có biết không ?" thấy Chaeyoung gật đầu, Lisa nhìn Tần Vũ Linh với ý tứ cảnh cáo một cái mới bước ra ngoài.
Chaeyoung quay đầu nhìn Tần Vũ Linh, cô không biết phải mở miệng thế nào để phá vỡ tình trạng lúng túng lúc này nên cũng đành im lặng. Ngược lại, Tần Vũ Linh sau khi rời ánh mắt khỏi bóng lưng đã rời đi của Lisa mới quay đầu lại, lạnh lùng nói: "Cô đúng là chị em tốt của tôi !"
Chaeyoung đứng cẩn thận thở từng hơi, lấy tay lau lau đôi môi mới bị Lisa hôn, cúi thấp đâu, đôi mắt hơi đỏ nói: "Thực xin lỗi..."
"Cô nhất định phải đứng đây nói chuyện với tôi sao ?"
"A... chúng ta lên lầu trước đi... ở lầu ba." Chaeyoung vội vàng lấy chìa khóa lúc sáng Lisa mới đưa cho cô ra chạy lên lầu mở cửa. Tần Vũ Linh nhìn theo dáng người nhỏ nhắn của Chaeyoung, khinh thường hừ nhẹ một tiếng. Lisa, anh nhìn đi, người anh chọn giống một đứa trẻ thế này, có điểm nào đáng để anh yêu chứ ?
Chaeyoung mời Tần Vũ Linh vào nhà, luống cuống rót trà mời cô ta. Tần Vũ Linh không đưa tay nhận, chỉ đưa mắt nhìn Chaeyoung, trong ánh mắt đầy ý hận. Chaeyoung làm sao mà không hiểu, cô ngượng ngùng để ly trà xuống, ngồi xuống bên cạnh, lo lắng nhìn Tần Vũ Linh.
"Park tiểu Rosé, tôi cho đến bây giờ cũng không biết, thì ra cô cũng đã đến tuổi lấy chồng. Nếu như tôi nhớ không lầm thì cô năm nay mới hai mươi hai tuổi thôi sao ?"
"Vâng !"
"Lisa năm nay hai mươi tám tuổi, người ta nói cách hai năm là một thế hệ. Hai người hơn thua nhau những sáu tuổi."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!