Chương 30: Tìm hiểu thông tin

Nhưng đối với biển cả gần như ở sát bên cạnh, Dung Lạc đắn đo một hồi vẫn quyết định đợi rảnh rỗi rồi sẽ thử đi ra ngoài một lần.

Cứ thế, Dung Lạc ở trong nhà đã được mười ngày.

Đương lúc cô đang nấu bữa sáng thì nghe thấy tiếng gõ cửa.

Dụng Lạc trước tiên là giật mình một cái. Sau đó cô thận trọng thả xuống đôi đũa trên tay rồi bước ra ngoài phòng khách.

"Ai vậy?"

Cô đứng trước cửa chính cất giọng hỏi.

"Tôi là Liêm Nhai – Người phụ trách đưa thực phẩm."

Không thể không nói, âm thanh cùng ý nghĩa của câu nói kia đã khiến Dung Lạc thở phào một hơi. Nhưng mà cô vẫn đề cao tinh thần trước khi vặn mở cách cửa trước mặt.

Cạch.

Bên ngoài đứng một người đàn ông không quá cơ bắp mà ngược lại còn có chút gầy gò, phía sau hắn còn có một thùng nhu yếu phẩm. Đúng thật là đến đưa lương thực rồi.

"Có cần tôi mang vào trong hay không?"

Người đến khá là lịch sự, sau khi âm thầm quan sát lại Dung Lạc thì thận trọng hỏi.

"Không cần đâu. Nhiêu đây tôi mang được."

Dung Lạc chỉ cần nhìn sơ qua là có thể ước lượng được sức nặng của khối vật tư kia mà nhẹ giọng từ chối. Không thể chỉ vì một cái nhìn đầu tiên dễ tin tưởng mà cho người đàn ông khác bước vào nhà của mình. Quan trọng là cô không muốn để cho người thứ ba nhìn thấy cảnh này rồi truyền đến tai người đàn ông kia những điều không đúng sự thật, gây ra hiểu lầm xích mích giữa họ.

Dù cô biết người kia sẽ không trách mắng cô, nhưng cô vẫn phải có trách nhiệm giữ gìn sự an ổn cho cuộc sống giữa hai người vốn đã không có nhiều sự ràng buộc vững chắc chứ chưa nói là ép buộc ở bên nhau.

"Vậy tôi đi đây."

Liêm Nhai không có bất kỳ dị nghị nào mà thả xuống một câu rồi quay đầu định đi.

"Khoan đã."

Dung Lạc vội vàng ngăn lại hắn. Liêm Nhai phối hợp ngừng lại nhìn cô ý hỏi.

"Thực phẩm này mấy ngày thì đưa một lần?"

Dung Lạc hỏi luôn.

"Thường là năm hoặc mười ngày tùy yêu cầu của cô. Cách đây không lâu Mục thiếu tá đã đến lấy đi một số, còn không quên dặn tôi hôm nay hãy đưa đến tiếp."

Liêm Nhai có gì nói nấy, thái độ bình thản, ánh mắt nhìn Dung Lạc không chút gợn sóng, không chứa đựng những ý nghĩ ghê tởm, bất giác khiến người tin tưởng vào hắn. Mà thật, Dung Lạc biết hắn không nói dối. Cuộc sống trước khi xuyên không không hề uổng phí khiến cô có được khả năng quan sát biểu tình và sắc mặt của người khác để có thể phán đoán xem sự thật ở đâu.

"Vậy số này là cho bao nhiêu ngày?"

Dung Lạc nhìn thùng vật tư, không chắc chắn lắm mà hỏi.

"Mười ngày."

Liêm Nhai không dài dòng nói.

"Tôi hiểu rồi. Tôi còn có một chuyện muốn hỏi anh."

Dung Lạc gật đầu rồi nghiêm nghị nhìn hắn cẩn thận hỏi.

Liêm Nhai thấy thái độ thận trọng của cô thì cũng nhướng mày thật nhỏ. Nhưng hắn không có nói gì mà đợi cô lên tiếng tiếp.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!