Chương 38: Anh Không Để Em Bị Tổn Thương

Sau khi tách khỏi đoàn tham quan, Bạch Ngôn Hạo lái xe vượt địa hình đưa Thẩm Ngải Yến đến một nơi ở phía Bắc sa mạc, nơi này trước kia khi đóng quân, anh vẫn hay lui tới sau mỗi lần tập huấn.

Thẩm Ngải Yến mang kính râm, che đi đôi mắt to tròn, cô ngại gió cát tạt vào mắt, thật không hiểu sao Bạch Ngôn Hạo lại nghe lời Mạc Văn Kiên đổi sang lái xe vượt địa hình.

Nhưng mà như vậy, sự bất an của cô lại giảm đi ba bốn phần, cô lúc đó như có linh cảm nếu lên phi cơ, bọn họ sẽ nguy hiểm đến tính mạng.

"Hạo, sao tự nhiên không đi phi cơ nữa."

Thẩm Ngải Yến hỏi.

Cô dù linh cảm thấy bất an, nhưng vẫn không ngừng tò mò hỏi.

Bạch Ngôn Hạo nghe Thẩm Ngải Yến hỏi, anh nói,

"Em thật sự muốn biết?"

Ừ. Thẩm Ngải Yến gật đầu,

"Có phải anh biết được chuyện gì đó rồi không?"

Ừ. Bạch Ngôn Hạo cũng không do dự, anh nói luôn.

"Thật ra, phi cơ anh định đưa em đi động cơ bị hỏng rồi."

"Hả? Bị hỏng? Tại sao lại vậy, anh làm sao mà biết?" Thẩm Ngải Yến nhìn Bạch Ngôn Hạo ngạc nhiên, quả nhiên cô linh cảm đúng, chỉ là không nghĩ anh cũng biết, thậm chí còn biết rõ như lòng bàn tay.

Là ai làm hỏng sao?

Thẩm Ngải Yến hỏi, tiện tay lấy kính râm xuống.

Bạch Ngôn Hạo vuốt tóc cô, nhàn nhạt nói: Mạc Văn Kiên.

Mạc Văn Kiên? Thẩm Ngải Yến giật mình, cô không nghĩ tên kỹ sư đẹp trai đàng hoàng kia lại là người như vậy.

Bạch Ngôn Hạo lại nói,

"Còn có cả Lạc Quân Quân nữa."

Lạc Quân Quân? Thẩm Ngải Yến lại ngây ngốc tập hai.

Bạch Ngôn Hạo nhìn phản ứng của Thẩm Ngải Yến, anh cười xoa đầu cô như cún nhỏ, nói:

"Uổng công cho Thẩm tổng nhà chúng ta là người thông minh, thái độ của hai người kia như vậy em cũng không nhận ra sao?"

"Thái độ gì, em thấy hai người họ vẫn bình thường."

Thẩm Ngải Yến lắc lắc đầu phân bua với Bạch Ngôn Hạo, có vẻ như cô không tin.

Bạch Ngôn Hạo dừng xe, anh tháo kính râm xuống, nói:

"Nguyên nhân chỉ có một là do anh và em ở bên nhau."

Thẩm Ngải Yến nhìn anh,

"Vì sao, sao lại liên quan đến em và anh nữa?"

Bạch Ngôn Hạo lắc đầu, nghĩ cô vợ sắp cưới của anh sao lại ngốc như vậy, anh thở dài nói:

"Ngải Yến, em không biết, Mạc Văn Kiên kia rất thích em sao? Còn nữa, Lạc Quân Quân kia chẳng phải vì trong lòng anh có em, nên cô ta mới không có chỗ chen chân sao? Dĩ nhiên hai người đó bắt tay nhau kiếm chuyện rồi."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!