Edit & Beta: Ha Ni Kên
Chuyện vượt khỏi tầm kiểm soát, tâm trạng Kiều Chiêu rất nặng nề, may mắn duy nhất là huynh trưởng không bị thương, tạm coi như an ủi phần nào.
Sang hôm sau, Kiều công tử nhiễm gió độc liệt giường, tin tức bệnh tình nhanh chóng bị lan truyền hết ra bên ngoài.
Thiệu Minh Uyên vừa biết tin, đã chuẩn bị quà đến phủ Khấu Thượng Thư thăm hỏi.
Khấu Tử Mặc đang ngồi trong phòng yên lặng khóc.
Khấu Thanh Lam ngồi bên cạnh khuyên nhủ:
"Đại tỷ, không ai ngờ là lại có chuyện như thế xảy ra, tỷ cần gì phải tự trách như vậy?"
"Nếu không phải vì ta sắp xếp cho biểu ca xuất môn chữa bỏng thì làm sao huynh ấy lại gặp chuyện như thế chứ?"
"Đại tỷ, không thể nói thế được.
Biểu ca cũng lớn rồi, huynh ấy ở trong phủ chúng ta cũng có phải ngồi tù đâu.
Cho dù hôm nay tỷ không thu xếp cho huynh ấy xuất môn, thì đến lúc có chuyện huynh ấy vẫn đi ra ngoài thôi.
Hôm qua biểu ca gặp sát thủ mà không bị thương, đấy cũng là chuyện tốt.
Ít nhất sau này xuất môn sẽ không có chuyện không phòng bị cẩn thận.Nhưng bây giờ biểu ca lại mắc bệnh nặng như vậy, cứ mê man mãi không tỉnh!Bởi vì sức khỏe biểu ca không tốt, tâm trạng lại không ổn, bệnh này chỉ nhân cơ hội phát tác mà thôi.
"Khấu Thanh Lam nắm tay Khấu Tử Mặc:"Đại tỷ, tỷ không cần nhận hết trách nhiệm bệnh của biểu ca về tỷ đâu.Khấu Tử Mặc:...
"Từ khi nào muội muội lại khéo mồm khéo miệng thế này? Cứ như bị ai thay thế vậy."Đại cô nương, Nhị cô nương, thái thái mời hai người qua ạ.
"Tỷ muội hai người nhìn nhau, chỉnh trang lại rồi đi đến chỗ Mao thị."Nương gọi ta với tỷ tới là có việc gì thế?
"Khấu Thanh Lam cười tủm tỉm. Mao thị trầm mặt:"Nha đầu này lớn vậy rồi mà sao không chững chạc hơn chút nào thế?Được rồi, con sẽ chững chạc.
"Khấu Thanh Lam nghiêm mặt. Mao thị liếc Khấu Tử Mặc, lướt qua khóe mắt ửng đỏ, nhàn nhạt nói:"Hai đứa theo nương đi thăm biểu ca đi.
"Khấu Tử Mặc ngẩn người, hiển nhiên không ngờ Mao thị gọi nàng đến vì việc này. Từ khi biểu ca đến phủ, có thể người khác không biết nhưng nàng và Nhị muội lại rõ ràng rằng nương canh chừng nàng rất gay gắt, chỉ sợ nàng gặp biểu ca nhiều lần."Còn ngây ra đấy làm gì, đi thôi."
Mao thị đứng lên.
Khấu Tử Mặc đi theo Mao thị ra ngoài, trong lòng cảm thấy chút ấm áp.
Dù thế nào đi chăng nữa, biểu ca vẫn là đứa con duy nhất còn lại trên đời của cô mẫu, cuối cùng nương cũng phải mềm lòng thôi.
Thính Phong cư nằm ở góc tây bắc của phủ Thượng Thư, hẻo lánh vô cùng.
Mao thị dẫn hai cô con gái xuyên qua đám hoa cỏ tươi tốt, thuần thục tiến lên, rẽ trái rẽ phải thì bắt gặp hai người.
Một người là bà tử tầm bốn mươi năm mươi tuổi, chính là bà tử của Tiết lão phu nhân, Khánh ma ma.
Một người mặt mũi sáng láng, anh tuấn bất phàm, là một nam tử trẻ tuổi tầm hai mươi tuổi.
Khấu Tử Mặc và Khấu Thanh Lam kinh ngạc vô cùng.
Mao thị đã đon đả cười nói:
"Hầu gia cũng đến thăm Kiều Mặc à?"
Thiệu Minh Uyên hành lễ của vãn bối: Ra mắt cữu mẫu.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!