Edit & Beta: Ha Ni Kên
Khấu Tử Mặc lặng lẽ cầm tay Khấu Thanh Lam, hạ giọng nói: "Không cần nghĩ nhiều, cứ làm đúng như những gì ta đã dặn muội."
"Được."
Không lâu sau thì Tô Lạc Y cũng đến, áy náy nói:
"Ta đến muộn rồi, trước khi đi lại có một số việc phát sinh. Ôi chao, Lê Tam muội muội, mặt của muội lành hẳn rồi ư?"
Chu Nhan cười: "Phải, chúng ta vừa mới trầm trồ một hồi đấy."
"Nhanh như thế đã lành rồi à?" Tô Lạc Y xem xét Kiều Chiêu cẩn thận, rồi thở phào nhẹ nhõm: "Mấy hôm nay khắp nơi đều truyền tin Lê Tam muội muội bị hủy dung, ngày hôm ấy đi thăm muội ta vẫn còn lo lắm đấy, hôm nay cuối cùng cũng được yên tâm rồi."
Kiều Chiêu cười nói: "Để Tô tỷ tỷ phải lo rồi, ta cũng không nghĩ là phục hồi nhanh như vậy."
"Vẫn khó tin quá."
Khấu Tử Mặc tiếp lời: "Ta biết lý do đấy, vì Lê Tam cô nương có thuốc trừ sẹo thượng hạng, còn tốt hơn nhiều so với Vân Sương cao nhất phẩm cơ."
"Thế á? Đại tỷ, sao ta chưa thấy tỷ nhắc đến chuyện này bao giờ?
"Khấu Thanh Lam đột ngột hỏi. Khấu Tử Mặc cười cười:"Muội cũng không biết Lê Tam cô nương, nói với muội làm gì? Hôm ấy ta đi thăm Lê Tam cô nương nên mới biết thôi."
"Cái này thì không biết được thật."
Khấu Thanh Lam nhìn Kiều Chiêu.
"Phải rồi, Tử Mặc, không phải tỷ muốn mời chúng ta đến xem nai con à? Nai con ở đâu?
"Tô Lạc Y hỏi. Chu Nhan nói theo:"Đúng rồi, nếu không phải vì muốn nhìn nai con thì hôm nay ta không ra khỏi nhà dưới thời tiết này đâu."
"Hôm nay trời khá âm u.
"Hứa Kinh Hồng lãnh đạm nói. Khấu Tử Mặc đứng dậy:"Mọi người đi cùng ta, sẽ phải ngạc nhiên lắm đấy.
"Mọi người tò mò đi theo. Khấu Tử Mặc dẫn mọi người đi ngang qua hồ, dọc theo một con đường lát đá xanh quanh co dẫn vào rừng trúc, đến một bãi cỏ nhỏ."Mọi người nhìn xem.
"Khấu Tử Mặc giơ tay chỉ. Kiều Chiêu nhìn theo hướng Khấu Tử Mặc chỉ, thấy hai con hươu sao trưởng thành đang nhàn nhã gặm cỏ, mà gần đó là hai con hươu sao còn non đang cuộn tròn nằm trên đất. Tô Lạc Y che miệng kêu lên:"Hai con sinh đôi ư?"
"Nói nhỏ chút, hươu dễ bị giật mình lắm." Khấu Tử Mặc cười nói:
"Ta cũng không không nghĩ là sẽ sinh ra một đôi hươu non như thế đâu. Mọi người nhìn xem, hai con nai con giống nhau như đúc vậy."
"Có thể đến gần hơn để nhìn không?" Tô Lạc Y hỏi.
"Được, hai con hươu kia là do ta nuôi lớn, chỉ cần khẽ một chút thì cũng không sao đâu.
"Khấu Tử Mặc vừa nói, vừa đi lên trước. Một con hươu sao đã trưởng thành đúng là chỉ hơi cảnh giác nhìn sang, rồi lại thôi, tiếp tục gặm cỏ. Một con hươu sao khác thì đến cạnh hai con non đang nằm, tuy không trốn nhưng vẫn duy trì cảnh giác nhìn về phía chúng cô nương. Tô Lạc Y hỏi khẽ:"Tử Mặc, đây là hươu mẹ à?"
Khấu Tử Mặc chưa kịp đáp thì Hứa Kinh Hồng đã liếc Tô Lạc Y, điềm nhiên nói: "Hươu bố có sừng.
"Tô Lạc Y đỏ bừng mặt. Chu Nhan bật cười. Mấy người nhìn nai con một hồi lâu rồi mới hài lòng trở lại đình nghỉ chân. Khấu Thanh Lam đột nhiên nói:"Đại tỷ, mọi người về trước đi, ta muốn nói chuyện với Lê Tam cô nương một lát."
"Vậy chúng ta về nghỉ trước, lát nữa các muội cứ lại đây, để ta bảo người chuẩn bị đá bào cho các muội.
"Trở lại đình nghỉ chân, mấy người ăn hạnh nhân, quả hạch đào, hạt sen, củ ấu, dưa hấu, đá bào vị đào mật, cảm thấy thư thái cả lòng."Thanh Lam hoạt bát như vậy mà lại có vẻ hợp ý Lê Tam cô nương ngay lần đầu gặp gỡ, ta cứ tưởng Lê Tam cô nương là một người trầm tĩnh cơ.
"Tô Lạc Y chậm rãi nói. Khấu Tử Mặc thở dài:"Có lẽ ta hiểu mong muốn của Nhị muội.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!