Chương 11: (Vô Đề)

Edit & Beta: Ha Ni Kên

Vô Mai sư thái nhìn đăm đăm Kiều Chiêu, rất lâu sau mới nở nụ cười:

"Đến đây, chép lại bài thơ này cho bần ni xem."

Kiều Chiêu thấy một bức viết còn chưa khô mực bày trên bàn, lặng lẽ nhủ thầm: quả nhiên là bài Thương tiến tửu của Thanh Liên cư sĩ, chấp niệm với bài thơ này của Đại Trưởng Công Chúa đúng là mười năm không đổi.

Nàng đặt tờ giấy ấy sang một bên, bày lên một tờ mới, mài mực rồi cầm bút viết chữ.

Từng nét hạ xuống tự nhiên, động tác liền mạch lưu loát.

Vô Mai sư thái đứng bên cạnh, ánh mắt dính chặt vào từng nét bút của Kiều Chiêu, dần dần ngây dại, thì thà thì thầm:

"Quân bất kiến...! Cao đường minh kính bi bạch phát Triêu như thanh ty mộ thành tuyết ... Triêu như thanh ty mộ thành tuyết..."

*Thanh Liên cư sĩ: Lý Bạch

*Thương tiến tửu: Xin mời rượu.

*Dịch câu thơ:

Anh không thấy:

Cha mẹ soi gương buồn nhìn tóc bạc

Sáng còn xanh mượt

Chiều tối đã thành trắng như tuyết.

Bài thơ này cũng được phổ nhạc, các cậu có thể tìm nghe bản của Hồ Hạ và Lý Ngọc Cương trên youtube :))

Kiều Chiêu dừng bút, nhìn Vô Mai sư thái.

Trong phòng yên tĩnh không một tiếng động, chỉ nghe thấy tiếng của loài chim không rõ tên truyền từ ngoài cửa sổ, báo rằng mùa hạ sắp về.

Vô Mai sư thái khôi phục tinh thần, phức tạp nhìn chằm chằm Kiều Chiêu .

Kiều Chiêu bình tĩnh, để yên cho bà mặc sức đánh giá.

Sau một hồi, cuối cùng Vô Mai sư thái nói:

"Chữ của ngươi, là do ai dạy?"

Kiều Chiêu thở dài trong lòng.

Nàng đã sớm tiên liệu, chỉ cần đưa bản kinh Phật kia đến trước mặt vị sư thái này, nhất định bà sẽ muốn tìm bằng được chủ nhân của bản viết tay kinh Phật ấy.

Ai bảo nàng phỏng theo chính bút tích của tổ phụ cơ chứ.

Tuy rằng chữ của nàng còn thiếu một chút lão luyện như chữ của tổ phụ, khí khái cũng không so kịp.

Nhưng phóng mắt nhìn trong thiên hạ, xét phần hình trong con chữ thì chẳng ai viết giống tổ phụ hơn nàng.

Mà vị Vô Mai sư thái từng là Công chúa điện hạ đây, cũng chỉ vì đau khổ yêu đơn phương tổ phụ không có kết quả, mới căm giận xuất gia.

Bí mật của vị Công chúa hoàng tộc từ nhiều năm trước, thế nhân chẳng ai thấu, vậy mà một hậu bối như Kiều Chiêu lại tường tận, cũng là do một lần đến kinh thành.

Lần ấy nàng nghịch ngợm giả mạo bút tích của tổ phụ để trêu đùa huynh trưởng, lừa huynh trưởng đến Đại Phúc Tự gặp gỡ nhóm quý nữ kinh thành.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!