Rất nhiều người từng tự hỏi chính mình, trong đời thống khổ nhất là
gì. Có người cho rằng, là cầu mà không được. Có chút người lại nói, là
chiếm được nhưng không có cơ hội hưởng dụng đã phải tử vong. Nhưng mà,
đối với Trì thanh mà nói, thống khổ nhất, chính là muốn chết mà không
được. Thời gian một ngày lại một ngày qua đi, nàng bị giam tại đây
phòng này, đã qua một đoạn thời gian thật dài.
Trong khoảng thời gian này đến tột cùng là bao nhiêu ngày, nàng nhớ
không rõ, càng không muốn nhớ. Một tháng, ba tháng, nửa năm, một năm. Có lẽ, là nhiều hơn như vậy. Mỗi ngày đều bị nhốt tại phòng giam ảm đạm
không ánh sáng, sợ hãi, lo lắng, còn có một lần lại một lần chịu vũ
nhục.
Tuổi còn nhỏ nên khi thân thể bị Bạch quân đùa bỡn, trong lòng cảm
thấy thẹn làm cho Trì thanh vô số lần muốn chết đi. Nhưng mà, Bạch quân
lại nói với nàng. Nếu nàng chết, muội muội của nàng cũng sống không
được. Uy hiếp rất đê tiện, cũng là thủ đoạn duy nhất có thể kìm hãm được Trì thanh.
Tới lúc này, Trì thanh không sợ chết, bởi vì, chết đối với nàng mà
nói, ngược lại là một loại giải thoát. Hiện giờ, động lực khiến nàng
sống sót liền chỉ có một, đó là vì muội muội của nàng, Trì hi. Nghĩ đến chính mình có thể cả đời đều bị tên nam nhân kia làm nhục, Trì thanh
mỗi lần nhớ lại, đều chua xót đến muốn rơi lệ, nhưng lệ đều bị nàng mạnh mẽ nuốt trở về.
Nàng biết, chính mình, phải kiên cường. Nếu không, nàng cùng muội
muội đều không có biện pháp trốn thoát. Nếu thân thể của chính mình đã
không sạch sẽ, tội gì còn muốn bảo thủ trái tim này? Không bằng, ngay
cả tim đều ném đi, chỉ cần bảo vệ hảo muội muội là được.
Vì thế, Trì thanh cùng Bạch quân lập khế ước. Nàng nguyện ý sống sót, cả đời làm đồ chơi của hắn. Chính là, Bạch quân tuyệt đối không thể
động vào Trì hi một chút, ở thời điểm Trì hi có thể tự lực cánh sinh
phải cho nàng rời đi. Khi đó, Bạch quân thực sảng khoái đáp ứng, Trì
thanh cũng buông tha ý niệm tìm đến cái chết, ngày qua ngày đứng ở
phòng giam, nghĩ như thế nào vượt qua quãng đời còn lại.
Hôm nay, bạch quân lại một lần nữa đến, Trì thanh cũng không hợp tác. Nhìn Trì thanh cắn đầu lưỡi không chịu thả lỏng, máu tươi đã muốn chảy
xuống cằm. Bạch quân hai mắt hơi hơi nheo lại, nghiền ngẫm đánh giá
Trì thanh. Trong những nữ nhân mà hắn đã gặp, hoặc là nói nô lệ của hắn, Trì thanh không thể nghi ngờ là rất đặc biệt.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!