Edit: girl_sms
Beta: Ta ChiTo
"Đại tỷ, thương thế của ngươi còn không khỏi, không thể trở về! Đại tỷ!"
Bạch Lâm mới trở lại bệnh viện, chợt nghe trong phòng bệnh của Trì
Thanh truyền ra tiếng nói của Lục Úy Lai, còn có một ít tiếng va chạm
này nọ. Đoán được có lẽ là Trì Thanh tỉnh lại, Bạch Lâm vội vàng đẩy cửa vào, nhìn thấy Trì Thành đang mặc trang phục của bệnh viện, đứng trên
mặt đất, Lục Úy Lai ở một bên kéo tay nàng ta.
Thấy Bạch Lâm tiến vào, sắc mặt của Trì Thanh lại càng không tốt, không chút suy nghĩ liền phun ra một câu.
"Ngươi đi đâu?"
Những lời này, mang theo thật lớn bất mãn, nhưng không có cảm giác áp bách. Nếu không nhìn khuôn mặt lạnh lùng của Trì Thanh, thì có cảm giác giống như tiểu hài tử đang chất vấn người lớn đi nơi nào, vì cái gì
không chơi cùng mình.
"Thật có lỗi, ta trở về nghỉ ngơi một chút, lúc này mới trở lại."
Bạch Lâm nói xong, chậm rãi đi đến bên cạnh Trì Thanh, nhìn hai cánh
tay của nàng bị băng gạc bao quanh. Phát hiện miệng vết thương ở hai
cánh tay cũng không bởi vì sự lộn xộn của Trì Thanh mà chảy máu ra, Bạch Lâm mới vừa lòng gật gật đầu.
Bạch Lâm làm động tác này cực kỳ tự nhiên, hoàn toàn không có chút
cảm giác xấu hổ. Khi nàng tới gần, Trì Thanh có thể rành mạch ngửi được
hơi thở trên người Bạch Lâm. Đó là một loại tắm hỗn hợp của mùi cơ thể
và mùi sữa tắm.
Lúc này, Trì Thanh mới phát hiện, hôm nay Bạch Lâm trang điểm nhẹ,
rất thanh tao. Phải biết rằng, Bạch Lâm cùng Trì Thanh tuy không thân
thiết giống các cặp mẹ con bình thường khác, nhưng hai người đều có cùng thói quen.
Hai người đều thuộc loại thiên sinh lệ chất, không cần hoá trang cũng có thể duy trì khuôn mặt mĩ miều 360 độ không góc chết. Mặc dù đã hơn
37 tuổi, nhưng khuôn mặt của Trì Thanh vẫn không thay đổi, chỉ cần không nói tuổi của nàng, không nói cho người khác biết Bạch Lâm là con gái
của nàng, căn bản không có người nào nghĩ hai người là hai mẹ con.
Đối với Bạch Lâm mà nói, hoá trang hay không cũng chẳng có ý nghĩa
bao lớn. Ở trong ấn tượng của Trì Thanh, này vẫn là lần đầu tiên nàng
nhìn thấy Bạch Lâm trang điểm. Nhìn dung mạo đối phương vốn là đã tinh
xảo nay trải qua trang điểm đơn giản lại càng trở nên hoàn mỹ, không
biết sao, chỉ cần nghĩ đến Bạch Lâm đẹp như vậy có khả năng bị rất nhiều người nhìn thấy, Trì Thanh liền cảm thấy có chút hậm hực. Hơn nữa, nàng biết, Bạch Lâm sở dĩ làm vậy, căn bản không phải muốn đẹp hơn, mà là…
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!