Chương 43: Tin nhắn

Edit: girl_sms

Beta: Ta ChiTo

Đoàn người Trì Thanh vào tám giờ tối xuất phát đi lò sát sinh, khi

trở về đã là rạng sáng hơn bốn giờ. Vì không để cảnh sát hoài nghi, các

nàng theo lẽ thường đi tới bệnh viện của Lục Úy Lai. Dù sao, ở nơi đó

không có lời ra tiếng vào, Trì Thanh cùng Tằng Khả Hận có thể an tâm

dưỡng thương.

Người có thương thế nặng nhất ~ Tằng Khả Hận, khi đưa đến bệnh viện

đã muốn lâm vào trạng thái hôn mê. Miệng vết thương đã ngừng chảy máu,

nhưng độc tố đã ăn sâu vào mạch máu. Vuốt thân thể lạnh lẽo, rồi đem bàn tay lên mũi của đối phương kiểm tra, Lục Úy Lai lúc này mới phát hiện,

đối phương ngay cả hơi thở cũng trở nên lạnh lẽo.

Biết thời gian không thể kéo dài, Lục Úy Lai nhanh chóng gọi điện cho Đông Dụ Phi, kêu nàng lại đây trị liệu cho Trì Thanh còn mình thì chữa

trị cho Tằng Khả Hận. Trải qua kiểm tra, vũ khí của tên nam nhân kia có

chúa độc tố chưa bao giờ từng thấy, thành phần có trong đó cũng cần phải nghiên cứu.

May mắn sau khi kiểm tra chỉ phát hiện loại độc này khiến máu chảy ra không ngừng, miệng vết thương không thể khép lại, còn làm cho phản ứng

chậm chạp, tầm mắt không thấy rõ. Độc tố đối với thân thể ảnh hưởng cũng không phải quá lớn, Lục Úy Lai lúc này mới nhẹ lòng, bắt đầu thay Tằng

Khả Hận xử lý miệng vết thương.

Cho dù đã nhìn thấy một lần ở trên xe, nhưng nay nhìn lại vẫn làm cho Lục Úy Lai chua xót. Tằng Khả Hận bởi vì thuốc mê mà hoàn toàn lâm vào

hôn mê. Dung nhan tái nhợt, chân mày hơi hơi nhăn, khắp trán là mồ hôi.

Có thể nói, mặc dù là đánh thuốc tê, nàng cũng cũng không khá hơn. Vùng

bụng bằng phẳng trắng nõn bị màu máu đen bao phủ, bên trên còn có một

vết thương sâu hoắm, cơ hồ xuyên thấu qua thân mình của nàng.

Chỉ nhìn vậy Lục Úy Lai liền cảm thấy ánh mắt phát đau, trong lòng

cũng không dễ chịu gì. Nàng thật sự đã lâu chưa thấy qua Tằng Khả Hận bị trọng thương như vậy, nữ nhân này, tuy rằng mỗi ngày đều vô tâm vô phế, cái gì cũng không để ý. Nhưng Lục Úy Lai biết, trong ba người Trì

Thanh, mình, cùng với Tằng Khả Hận thì thân thể kém cỏi nhất, chính là

Tằng Khả Hận.

Yêu một người, cho tới bây giờ không phải ngoài miệng nói không

thương là có thể khống chế được. Mặc dù Lục Úy Lai đã tự nói với mình vô số lần, cùng với Tằng Khả Hận phải phân rõ giới hạn. Nhưng nàng vẫn đau lòng. Dù sao, Tằng Khả Hận là người nàng yêu suốt mười năm, thậm chí

đến bây giờ vẫn còn yêu. Nhìn đối phương nằm ở trên bàn giải phẫu của

mình, Lục Úy Lai so với bất luận kẻ nào đều phải khổ sở và sợ hãi rất

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!