Edit: girl_sms
Beta: Kai
Trì Thanh trở lại trên lầu, nhưng mục đích của nàng cũng không phải
về phòng mình, mà muốn vào phòng Bạch Lâm. Không chút do dự, thậm chí
ngay cả cửa cũng không gỡ đã trực tiếp tiến vào, Trì Thanh rất nhanh
liền thấy được người kia ngồi ở sô pha. Giờ này khắc này, Bạch Lâm im
lặng ngồi ở chỗ kia, ăn đồ ăn mình cho nàng. Mắt thấy chén cơm chỉ còn
lại có một nửa, trong mắt Trì Thanh hiện lên một tia vừa lòng.
"Còn muốn ăn sao?"
Một câu không đầu không đuôi, những người khác có lẽ không rõ ý của
Trì Thanh, nhưng với hiểu biết của Bạch Lâm về nàng, cũng biết nàng đang hỏi mình còn muốn thêm chút cơm hay không. Tuy rằng nàng rất muốn ăn
cơm do Trì Thanh tự tay làm, nhưng dạ dày của nàng lại không cho phép
nàng ăn nhiều.
"Vậy là đủ rồi, cám ơn."
Bạch Lâm lễ phép trả lời, cúi đầu tiếp tục sự nghiệp ăn cơm của mình. Mặc dù Bạch Lâm chưa từng một ngày đi học, Trì Thanh cũng không như các bậc cha mẹ bình thường dạy cho nàng chút quy củ. Nhưng mà, Bạch Lâm rất lễ phép, một chút cũng không thua kém ai.
Nàng ngoan hiền, nói chuyện cũng không bao giờ la to. Gặp chuyện kỳ
quái, hoặc là không muốn, cũng bình tĩnh giống như không có việc gì.
Tóc dài màu đen bị nàng lấy tay giáp lên bên tai, hai cánh môi lấy
tốc độ thật chậm khép mở, không phát ra một chút thanh âm nuốt thức ăn, ngay cả tiếng bát chén chạm nhau cũng rất nhỏ. Bạch Lâm chính là một
người im lặng nhàn nhã, khi thì trầm lặng đến mức để cho bất luận kẻ nào cũng có thể bỏ qua sự tồn tại của mình. Khi thì lại giống như ánh thái
dương, mang đến ánh sáng cho vạn vật.
Đợi cho đồ ăn thấy đáy, Bạch Lâm dùng khăn tay xoa xoa miệng, cầm lấy bát chuẩn bị đi rửa, lúc này, Trì Thanh lại ra tiếng ngăn trở nàng.
"Đặt ở nơi đó là được, sẽ có người đến dọn." Trì Thanh thấp giọng nói.
Nghe qua lời của Trì Thanh, Bạch Lâm ngồi trở lại đúng chỗ vừa nãy,
thẳng tắp lưng ngồi ở nơi đó. Lưng của nàng giống như tư thế đứng của
quân đội, nhìn qua nghiêm túc lại khẩn trương. Còn Trì Thanh lại thả
lòng thân mình đứng ở bên kia, hoàn toàn là hai trạnh thái đối lập.
"Ngươi tựa hồ rất thích hai sủng vật của ta."
Trong phòng im lặng hồi lâu sau, Trì Thanh mở miệng đánh vỡ không
gian yên lặng. Trước kia, nàng cảm thấy cùng Bạch Lâm ở chung thật mệt
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!