Chủ quán nướng lại mang lên một đĩa cà tím nướng, nhưng không ai trong chúng tôi động đũa.
Trong giây phút im lặng này, tôi cảm thấy bồn chồn.
Tôi nói: "Nếu hai anh muốn cậu ta gia nhập, em cũng có thể hiểu được, dù sao chi phí trước đây đều chia đều. Nhưng Trần Thụy thực sự chẳng có tài cán gì, điểm mạnh duy nhất là có thể bao toàn bộ chi phí.
Nếu các anh muốn cậu ta vào đội chỉ vì điều này thì không cần đâu, vì em cũng có thể bao hết toàn bộ chi phí.
"Vương Cơ Khí và Lý Thông Tin nhìn nhau, cùng phá lên cười."Em nghĩ bọn anh là hạng người gì? Vì chút tiền bạc mà bỏ rơi đồng đội sao?
"Anh ấy không nói không rằng rót bia cho tôi, lớn giọng:"Chu Tư Tư, em phải... em phải tự phạt ba ly! Sao em có thể nghĩ về bọn anh như vậy?
"Ngày hôm sau, với sự ủng hộ của ba thành viên còn lại trong nhóm, tôi nhắn tin cho thầy Sử:"Chào thầy Sử, bọn em đã bàn bạc và thấy bốn người là đủ rồi, không cần thêm ai nữa.
"Không ngoài dự đoán, thầy Sử lập tức gọi điện đến."Chu Tư Tư, đến văn phòng tôi một chút.
"Ông ta gọi tôi vào phòng họp, tỏ vẻ thất vọng."Chu Tư Tư, biết nói gì với em bây giờ!
"Tôi bình tĩnh nói sự thật:"Dự án này là của bọn em, nhóm cũng là của bọn em. Trần Thụy từ đầu đến cuối chưa đóng góp gì, bọn em cũng không cần tiền của nhà cậu ta.
Từ chối cậu ta vào nhóm là hợp tình hợp lý.
"Thầy Sử thay đổi cách thuyết phục ôn hòa như lần trước, chuyển sang gay gắt."Cái gì gọi là của các em?! Em và Phương Nhuỵ phát triển như thế có nhờ sự giúp đỡ của khoa không? Trên đơn đăng ký dự án này, có ghi các em đến từ khoa XX không? Khoa đã tạo điều kiện tốt như vậy cho các em, các em phải biết ơn chứ!
"Con người tôi ấy mà, thích mềm không thích cứng. Ông ta quát tôi, tôi cũng sẽ quát lại ông ta."Cách để thể hiện lòng biết ơn với khoa là nhét Trần Trụy vào trong nhóm nhất định sẽ giành giải đấy ạ? Cho dù cậu ta chẳng làm cái gì?
Trần Thụy là con trai hiệu trưởng hay sao ạ?
"Thầy Sử nghiến răng:"Chu Tư Tư, thầy đã nói với em nhiều lần rồi, thầy làm thế là vì lợi ích của các em, muốn tiết kiệm chi phí cho các em.
"Tôi không khách khí phản bác:"Em cũng đã nói với thầy nhiều lần rồi, bọn em không cần tiền, một xu cũng không cần.
"Tôi thực sự không muốn nói chuyện với ông ta nữa:"Em còn có tiết, em đi trước đây.
"Tôi quay người bước về phía cửa, nghe thấy thầy Sử nói sau lưng:"Được, cô thì giỏi rồi, không cần tiền phải không, cứ đợi đấy."
5
Mấy ngày sau, hoạt động đánh giá sinh viên sinh viên ưu tú diễn ra.
Thưởng từ nhà nước có hạn mức không nhiều, hầu như không có suất cho sinh viên năm nhất.
Mọi người đều tập trung cạnh tranh học bổng Thiên Nga dành cho tân sinh viên.
Học bổng này có rất ít suất, chỉ có top 0,5% sinh viên xuất sắc nhất mỗi khoa mới có thể nhận được.
Tiêu chí đánh giá dựa trên điểm trung bình (GPA) và điểm hoạt động ngoại khóa (phát triển toàn diện), mỗi loại chiếm 50%.
Tôi xin bản quy chế đánh giá năm ngoái từ đàn chị, định tự mình đối chiếu, tìm tài liệu trước.
Chị ấy nói:
"Quy chế này ba năm rồi chưa thay đổi, em cứ yên tâm tham khảo."
Bạn nữ phòng kí túc xá bên cạnh hỏi tôi có tài liệu tham khảo không, tôi liền hào phóng đăng quy chế này lên nhóm khoa.
Mọi người đều cạnh tranh công bằng mà, ai cũng dựa vào năng lực của mình.
Sau một vòng tham khảo, tổng điểm của tôi là cao nhất.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!