Chương 1: (Vô Đề)

Lúc mới nhập học đại học, chủ nhiệm yêu cầu điền bảng thông tin phụ huynh.

Ba tôi suy nghĩ một lúc rồi bảo tôi ghi nghề nghiệp ba mẹ là công nhân mỏ than.

Thế đấy, ai ngờ chủ nhiệm này lại trọng giàu khinh nghèo, luôn nịnh bợ những sinh viên gia cảnh khá giả, thậm chí còn tước đi cơ hội cạnh tranh công bằng của tôi.

Sau vài lần ông ta cố tình gây khó dễ cho tôi, ba tôi không thể nhịn được nữa...

1

cẻm ơn đã các tình iu đã đọc truyện, iu tui iu truyện thì hãy bình luận đôi câu và ấn theo dõi nhà tui để đọc thêm nhiều truyện hay nhoaaa ❤️‍🔥❤️‍🔥❤️‍🔥

Con người ba tôi ấy mà, nói dễ nghe thì hơi cá tính.

Nói khó nghe một chút, thì đôi khi đầu óc ông hơi không đứng đắn lắm.

Xui cái là, tôi lại hưởng cái tính này của ông.

Thế nên lúc ông bảo tôi ghi nghề nghiệp phụ huynh là công nhân mỏ than, tôi đã điền y nguyên như thế.

Nhà có mỏ than ≈ công nhân mỏ than.

Cái logic này quả thực hơi khó hiểu.

Ba tôi còn biện minh:

"Ai biết trường của con thu thập thông tin này để làm gì, của cải không nên khoe ra ngoài, con cũng nên sống khiêm tốn, nếu bị bắt cóc, ba chỉ chi nhiều nhất hai trăm vạn để chuộc con thôi."

Đúng là kẹt sỉ.

Tôi không nhịn được mà nhắc nhở ông:

"Bây giờ là xã hội pháp trị rồi, nếu con bị bắt cóc, ba nên báo cảnh sát ngay chứ đừng mặc cả với bọn bắt cóc."

Tút tút...

Ba tôi thẳng thừng rời khỏi cuộc gọi nhóm.

Ông chủ mỏ than này quá coi trọng thể diện, đến lời con gái ruột cũng chẳng lọt tai.

Mẹ tôi thì không rời cuộc trò chuyện, hơi lo lắng:

"Nếu con ghi là công nhân, không biết có bị trù không?"

"Chắc không đâu ạ, giờ thế kỷ 21 rồi, chẳng lẽ vẫn còn giáo viên không hiểu đạo lý"nghề nghiệp không phân biệt sang hèn

"? Truy ngược lại ba đời, nhà ai không phải là công nông nữa ạ."

Nhưng tôi không ngờ rằng, quả thực có người không hiểu đạo lý này.

Người đó lại chính là chủ nhiệm của tôi, thầy Sử.

Sau khi thu lại bảng thông tin phụ huynh, ông ta tổ chức một buổi họp toàn khoa.

Sau khi nói mấy lời khách sáo, ông ta lấy ra một danh sách, đọc khoảng mười cái tên, tôi cũng nằm trong số đó.

Tôi khá vui, tưởng mình được khen thưởng kiểu chiến sĩ xuất sắc trong đợt quân sự.

Không ngờ sau khi đọc xong cái tên cuối cùng, ông ta lập tức đổi giọng.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!