Chương 4: (Vô Đề)

Chỉ thấy Bùi Thư Thần cưỡi trên lưng ngựa cao lớn, bộ quan phục màu đỏ càng làm nổi bật vẻ ngoài tuấn tú.

Hắn dáng người cao lớn, mặt như ngọc.

Giữa hàng lông mày toát lên vẻ ôn hòa dịu dàng, khi nhìn thấy người qua đường hai bên reo hò cho mình, Bùi Thư Thần sẽ hơi cụp mắt xuống, rồi lại mỉm cười dịu dàng.

Hệ thống, không gạt ta!

Ta thích nhất là kiểu thiếu niên lang ôn nhu như ngọc thế này đấy!

Lúc này, hắn đang đi về phía con phố này.

Trên đường người quá đông, ta bị chen lấn xô đẩy, thậm chí còn có cô nương muốn tranh giành vị trí của ta!

Quan đẹp edit truyện hay, truyện lúc hay lúc dở, Quan lúc nào cũng đẹp 😚

Ta trực tiếp liếc mắt ra hiệu với Vệ Hoài Quang.

Là thiếu tướng quân, Vệ Hoài Quang sở hữu võ nghệ vô song, lúc này vừa hay có thể bảo vệ ta.

Hai chúng ta chen chúc trong đám đông, vì thế cũng có thể nghe thấy những người dân bên cạnh trò chuyện.

"Nghe nói Bệ hạ rất coi trọng vị Bùi đại nhân này."

Ừm, có mắt nhìn.

Ngoại hình như vậy, nếu ở trong sân nhà ta, ta cũng sẽ rất coi trọng.

Hệ thống bất lực: [Người ta Đế vương coi trọng là tài học, còn cô nông cạn, chỉ nhìn mặt!]

Cũng chưa chắc, thật ra ta cũng khá coi trọng những phương diện khác đấy~

Hai người bên cạnh vẫn tiếp tục trò chuyện.

"Không phải sao, còn muốn gả An Ninh quận chúa cho hắn, có thể thấy là rất coi trọng."

Vừa dứt lời, ta và Vệ Hoài Quang lập tức nhìn nhau, hắn không hề lộ ra chút khác thường nào, nhìn có vẻ không hề buồn bã.

Nhưng rất nhanh, tim ta thắt lại, ngay cả hốc mắt cũng đỏ lên ba phần.

Tên c.h.ế. t tiệt, nam nhân cứng đầu!

Ta lập tức chen đến bên cạnh người nọ:

"Xin hỏi huynh đài, lời này là thật sao?"

Người nói chuyện này mặc một chiếc áo dài, chất liệu trên người cũng không phải là thứ tầm thường, nhìn dáng vẻ này gia thế hẳn là không tồi.

Hắn gật đầu:

"Chuyện này cũng không phải bí mật, nghe nói hôm nay Bùi đại nhân sẽ cùng An Ninh quận chúa đi dã ngoại, coi như là được ân điển của Hoàng thượng, vinh dự này chúng ta hâm mộ cũng không được..."

Sau khi có được thông tin mình muốn.

Ta cũng không còn tâm trạng tiếp tục thưởng thức vẻ đẹp trai của Bùi Thư Thần nữa, dù sao bên cạnh còn có Vệ Hoài Quang, người có thể ảnh hưởng đến cảm xúc của ta mọi lúc mọi nơi, trước tiên phải giải quyết chuyện của hắn đã.

May mà ta có hệ thống, sau khi dùng điểm tích lũy đổi lấy đạo cụ đặc biệt, liền biết được Chỉ Uyên hôm nay sẽ đến Trùng Sơn tự ngoài thành.

Ta vội vàng kéo Vệ Hoài Quang ra khỏi thành, định bụng trước khi Bùi Thư Thần kết thúc cuộc diễu hành, sẽ tìm được Chỉ Uyên trước.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!