Chương 21: (Vô Đề)

Một tháng không gặp Mạnh Lan, bây giờ gặp lại, ánh mắt hai người trao nhau càng ngày càng "triền miên lưu luyến".

Ánh mắt của Mạnh Lan giao thoa với ánh mắt của Đường Uyển Tâm trong không trung, ở giữa giống như tóe ra tia lửa bùm bùm, ai chịu đựng được không rời mắt trước thì thắng.

"Bang." Lục Phong Châu cố ý tạo ra tiếng động lớn, không cẩn thận làm đổ sách vở, trong đó cũng có của Mạnh Lan.

Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

Mạnh Lan thu hồi tầm mắt, lại nhìn cậu.

Cậu lạnh mặt, "Nhìn cái gì mà nhìn, chưa thấy trai đẹp à!"

Mạnh Lan thật sự không rõ người như Lục Phong Châu rốt cuộc coi trọng Đường Uyển Tâm ở điểm gì? Luận bề ngoài, cô ta còn xinh đẹp hơn Đường Uyển Tâm, luận gia thế, cô ta cũng sắp sửa trở thành một phần tử của nhà họ Đường, tuy rằng không phải thân thích ruột thịt, nhưng có mẹ cô ta ở đó, mọi tài sản của nhà học Đường còn không đều là của cô ta sao?

Mạnh Lan không rõ, mà chính bản thân Lục Phong Châu cũng không rõ, làm sao cậu lại bị Đường Uyển Tâm ăn gắt gao như thế.

Không thể nhìn cô bị thương.

Không thể nhìn cô khổ sở.

Càng không thể để cô rơi lệ.

Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

Mặc kệ đi, mặc kệ đi. Dù sao với những tình huống như vậy, cứ để cậu đến bảo vệ cô là được rồi. Nếu có ai muốn khi dễ cô, vậy thì phải qua cửa ải của cậu trước đã.

Hai người nhìn chằm chằm lẫn nhau trong chốc lát, Mạnh Lan rời mắt trước, khom lưng nhặt sách rơi trên mặt đất.

Cô ta dùng sức phủi những hạt bụi vô hình trên đó. Từ khi xé rách da mặt với Lục Phong Châu, cô ta cũng từ bỏ chuyện thích cậu, càng không cần phải dùng mọi cách để lấy lòng cậu.

Mạnh Lan kiêu ngạo ngồi xuống, một ngày nào đó cô ta muốn đạp bọn họ dưới lòng bàn chân.

Tiết thứ hai là tiết tự do thảo luận, giáo viên cho phép các học sinh tự do phân tổ, nhưng sau khi phân xong lại xảy ra tình trạng xấu hổ.

Vốn nếu chia năm người một tổ thì sẽ đủ hết, nhưng bây giờ lại có tổ tám người, có tổ chỉ có hai người.

Giáo viên vật lý đi tới, gõ gõ lên bàn của Mạnh Lan, "Em với ai cùng một tổ?"

Mạnh Lan chỉ chỉ Quả Mơ, "Hai bọn em ạ."

"Chỉ có hai người bọn em sao?" Giáo viên vật lý nhíu mi, "Có ai nguyện ý đến tổ đội chung với hai bạn nữ này không?"

Một phút sau, không ai động đậy.

Loại hành vi cô lập siêu cấp rõ ràng này, không mù thì đều nhận ra.

Đường Uyển Tâm ngó mắt nhìn năm nam sinh cao lớn trong tổ của mình, khi nào mà nhân duyên của cô lại tốt như vậy?

Kỳ thật, mấy người bọn họ chọn tổ đội với cô, ngoại trừ do bản thân cô đã là học bá, kiến thức cao siêu, thì còn vì trước lúc vào tiết đã bị người nào đó dọa.

Bên ngoài hành lang, vài người đứng xếp thành một hàng, Lục Phong Châu nhét tay vào túi quần, trầm giọng nói: "Tiết Vật lý hôm nay sẽ phân tổ thực hàng, bọn mày có thể tùy ý chọn tổ, nhưng không được phép tổ đội với Mạnh Lan, đương nhiên có thể chọn cùng tổ với Đường Uyển Tâm."

Bọn họ yên lặng gật gật đầu.

Lục Phong Châu nói xong, Lưu Môn Đình giao đồ ăn vặt giao trong tay cho bọn họ, "Ăn nhiều một chút, ăn nhiều một chút."

Phương pháp vừa đấm vừa xoa rất hiệu quả, kết quả giống như hiện tại, tổ bọn họ có tám người........

Mạnh Lan rất tức giận, nhưng lại không thể nói gì, cô ta trưng ra vẻ mặt âm trầm, ngồi ngay ngắn.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!